Ở biên giới Ba Lan, trên đường chính của một biệt thự tại thị trấn nhỏ ở Slovakia, năm chiếc Hummer nhanh chóng khởi động chạy khỏi khu vực này.
Thường Tuấn Đông tức giận ném chiếc điện thoại liên lạc với cấp dưới đi, bởi vì người của Tần Minh đã tra được vị trí của anh ta thông qua vệ tinh mini.
"Go, go, go, get out here."
Thường Tuấn Đông điên cuồng ra lệnh cho cấp dưới, bởi vì thế lực của tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ trải rộng khắp thế giới, tuy Ba Lan đã từng là trận địa của anh ta, nhưng bây giờ đã bị chèn ép gần hết rồi, hơn nữa, có một thượng tướng địa phương có thể lực ở cả chính trị và quân sự, còn là thành viên của hội đồng quản trị chỉ mong Thường Tuấn Đông chết, một khi nhận được tin tức, nhất định ông ta sẽ điều động lượng lớn quân sĩ tới bắt anh ta.
Viu! Năm chiếc Hummer vừa mới lên đường đã thấy một quả tên lửa phi thẳng xuống đâu.
"Oh, shit." Thường Tuấn Đông và đảm cấp dưới của anh ta thấy quả tên lửa bay về phía biệt thự liền chửi thề, bởi vì khoảng cách quá gần.
Ầm! Tên lửa rơi xuống ngay giữa biệt thự, vụ nổ lớn và sóng xung kích trực tiếp hất năm chiếc Hummer rơi xuống sông, thị trấn nhỏ lập tức ngập trong biển lửa và hoảng loạn.
Hôm sau, Ba Lan phát sóng một tin tức quốc tế, Ba Lan vừa bắt giữ một nhóm khủng bố có ý đồ tạo ra hỗn loạn trong lãnh thổ nước mình, vì thế chính quyền Ba Lan được dân chúng nhiệt liệt ca ngợi.
Mà ở thành phố Quảng Hoa Hạ lúc này.
A Long kiểm tra một lượt, thấy tất cả b đều cùng một loại, điểm quan trọng để khiến b dừng đếm ngược chính là sợi dây ẩn giấu sâu bên trong b, sau khi cẩn thận cắt bỏ sợi dây, anh ta thở phào một hơi, lau mồ hôi trên trán, hướng dẫn mọi người gỡ những quả b khác.
Trong mấy phút, mười mấy cấp dưới nhanh chóng học được thao tác của A Long, cắt hết dây ẩn trong b, có kinh mà không hiểm khiến toàn bộ đồng hồ đếm ngược của b dừng lại, cuối cùng cũng đã vượt qua nguy cơ lần này.
Tần Minh vỗ A Long đang đầu đầy mồ hôi, nói: "Làm tốt lắm."
Sau đó anh quay lại nhìn chằm chằm Mã Thiệu Phó, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Ông Mã...!"Cậu chủ...!Tôi không thể chối bỏ sai lầm của mình." Mã Thiệu Phó lập tức cúi người chín mươi độ, xót xa nói: "Chuyện lần này là do sự sơ suất, cậu chủ muốn trách phạt thế nào thì tôi cũng không dám ý kiến nửa lời."
Tần Minh cũng hơi khó xử khi thấy Mã Thiệu Phó như vậy, trước kia ông ta là thành viên của đội ám sát, có không ít công lao, tuổi đã cao vẫn còn quản lý ít tài sản cho tập đoàn, cán bộ Chu Vũ mới được đề bạt có quan hệ khá tốt với ông ta, dù gì cũng phải chú ý đến thể diễn.
Nhưng xảy ra chuyện cả trang viên Nam Sơn bị gài b, vô cùng nghiêm trọng, không trách phạt thì cũng khó khiến mọi người phục, với tư cách là một người lãnh đạo, vấn đề không quản lý được cấp dưới của mình rất nghiêm trọng, khiến nhiều người tâm phục cũng rất quan trọng.
Tần Minh suy nghĩ một lát rồi nói: "Ông tạm thời nghỉ ngơi một thời gian đi, Tiểu Dĩnh tìm người thay thế công việc của ông Mã" "Vâng." Mã Thiệu Phó không ý kiến gì, Tân Minh cách chức ông ta, nhường việc làm béo bở trông coi trang viên Nam Sơn và viện điều dưỡng Nam Sơn này cho người khác, để ông ta chờ sắp xếp khác đã là rất nhân nghĩa rồi.
Còn về sau này sắp xếp thế nào, Tần Minh không nói gì, giữ lại để xem xét, những người khác cũng không tiện hỏi, chỉ có thể tự mình phát huy trí tưởng tượng, căn cứ theo lệ cũ là cách chức rồi đợi xử phạt.
Đây là chỗ hơn người của Tần Minh, chờ khi đầu sóng ngọn gió qua đi, sự bực dọc của mọi người đối với chuyện hôm nay cũng bớt đi phần nào, không còn nhiều ý kiến nữa, vậy việc xử lý Mã Thiệu Phó như thế nào sẽ có nhiều chỗ để thương lượng, không vấp phải phản đối quá lớn.
Lúc này, Tống Dĩnh cầm điện thoại lên xì xà xì xồ nói một đống tiếng nước ngoài.
Sau khi gọi điện xong, cô ta đi đến bên cạnh Tần Minh nói: "Cậu chủ, đã bắt được người rồi, nhưng bị thương do vụ nổ.
Ý của sĩ quan Jordan là nếu chúng ta muốn người, thì phải trao đổi bằng một mỏ vàng ở núi Mặc Cách." "Sĩ quan Jordan?" Tần Minh không có chút ấn tượng nào với người này.
Tống Dĩnh đưa máy tính bảng cho anh thấy một số thông tin về thân phận của sĩ quan Jordan, Jordan Serchiak, là một thượng tướng quyền cao chức trọng ở Ba Lan, thật ra cũng là một thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ, vị trí của thượng tướng Jordan trong tập đoàn được thừa kế từ bố ông ta nguyên soái Wiekszy.
Vừa rồi, sau khi Minh biết được vị trí của Thường Tuấn Đông đã lập tức bảo Tổng Dĩnh chia sẻ cho người bên chi nhánh Ba Lan, yêu cầu mau chóng triển khai hành động bắt người, kết quả vị thượng tướng quân phiệt kia cũng biết tin, đi trước một bước bắt được Thường Tuấn Đông, cũng lấy đó làm điều kiện trao đổi.
Tần Minh nghĩ một cái mạng nhỏ của Thường Tuấn Đông không đáng giá đến một mỏ vàng, nhưng Tần Minh không gật đầu ngay, bởi Thường Tuấn Đông có thể sẽ bỏ mạng vì lý do này.
Tần Minh hỏi: "Cha nuôi đâu?"
Tống Dĩnh đáp lời: "Vừa mới ngất xỉu trong lúc hỗn loạn, đang cấp cứu.
Được rồi, hiện giờ tất cả ý kiến đều phải