“Anh ấy là Lương Thiếu Dũng, trong trường có rất nhiều người ủng hộ đấy, tốt nhất là chị đừng trêu chọc bọn này.” Lương Tiểu Hàm đứng chống nạnh một cách ngạo mạn, cô ấy nhìn thẳng vào mắt Cao Bình, dù là tân sinh viên thì cũng không hề sợ hãi thành viên Hội sinh viên.
“Cái gì? Lương Thiếu Dũng? Cậu ta á?” Cao Bình nghe cô ấy nói, cảm thấy buồn cười và tỏ ra khinh thường ra mặt.
Lương Thiếu Dũng đang bận rộn ở lều bạt đằng kia nghe thấy tiếng tranh cãi thì sợ hết hồn.
Không ngờ người của Hội sinh viên lại trùng hợp đến đây, còn yêu cầu Tần Minh và Tôn Chí Bằng ưu tiên phục vụ du học sinh.
Anh ta cuống lên, sao lại gặp phải việc này chứ?
Anh ta không hề là người nổi tiếng trong trường đại học mà chỉ là một người bình thường thôi.
Để được em gái sùng bái và cũng vì thể diện, kể từ khi lên đại học anh ta đã khoác lác với em mình rằng ở trường anh ta cực kỳ lợi hại, cực kỳ giỏi giang, hơn nữa còn tự mình lập nghiệp, có vô số đàn em, ai gặp anh ta cũng phải nể mặt, đã thế còn chơi thân với thầy cô và hiệu trưởng.
Em của anh ta tin là thật, nói với bạn thân rằng anh mình lợi hại thế nào, kiếm được bao nhiêu tiền, có bao nhiêu đàn em, trong trường được ủng hộ cỡ nào, phải nói là cực kỳ hãnh diện, nghiễm nhiên trở thành trung tâm của đám bạn thân.
Lương Thiếu Dũng cũng muốn thỏa mãn lòng hư vinh của em gái, dẫu sao ngày đầu tiên nhập học cũng chỉ trễ nải chút công việc thực tập của anh ta thôi, anh ta sẽ dần dần giải thích sau.
Ai ngờ mới đến đã gặp phải vấn đề.
Cao Bình cười to, nói: “Tôi biết Lương Thiếu Dũng, cậu ta mà là đại ca gì chứ? Mê gái đến độ la liếm, cuối cùng bạn gái cũng chạy theo người khác.
Cô hỏi cậu ta xem đã bao lâu rồi bạn gái của cậu ta không liên lạc với cậu ta.
Người như thế thì làm đại ca gì?”
Lúc Lương Thiếu Dũng đang đau khổ nghĩ cách, Cao Bình bỗng tiết lộ một tin cực sốc.
Nghỉ hè đã lâu, Triệu Mộng Hoa luôn lấy cớ vội tìm việc để không gặp anh ta.
Không ngờ nguyên nhân lại là Triệu Mộng Hoa bắt cá hai tay?
Trái tim Lương Thiếu Dũng quặn đau, giống như bị thứ gì đó sắc nhọn đâm vào tim, anh ta bỗng xông lên giữ chặt Cao Bình và hỏi với vẻ khó tin: “Cao Bình, cậu nói thật ư?”
Cao Bình tức giận đẩy Lương Thiếu Dũng ra, giọng điệu bực bội: “Đừng chạm vào tôi.
Đương nhiên là tôi nói thật rồi, tôi lừa cậu làm gì? Cậu là cái thá gì? Lại còn đại ca trong trường cơ á? Người khác không dám trêu chọc cậu? Hả? Tôi trêu chọc cậu đấy, cậu làm gì được tôi?”
Tống Thu Yến nói: “Bọn tôi đều gặp bạn trai mới của Triệu Mộng Hoa rồi, là người giàu có đấy, đi BMW cơ
Lương Thiếu Dũng đứng đực mặt ra đó, miệng há to mà không nói nên lời.
Nhìn bộ dạng của anh ta, Tần Minh cũng cạn lời, hôm nay lắm chuyện bất ngờ thế nhỉ?
Cao Bình nói ngay: “Tôi nhớ mấy cậu đều đăng ký xin làm tình nguyện viên của Hội sinh viên nhỉ? Đều là hỗ trợ đón tân sinh viên đúng không? Thì ra không phải đến giúp mà là để khoe khoang khoác lác với em mình à? Không biết phải ưu tiên nghe theo sự sắp xếp của Hội sinh viên à?" “Muốn lừa lấy điểm số và bình xét đúng không? Phòng các cậu đúng là đáng ghét.
“Cậu bớt ở đây hỏi tôi linh tinh nữa, mau lên, để mấy đứa tân sinh viên này tự xách hành lý đi.
Tần Minh, Tôn Chí Bằng, hai cậu mang đồ đạc của mấy bạn du học sinh này vào ký túc xá, tôi còn phải dẫn họ đi thăm quan trường học với bạn học tập của tôi nữa.
“Ngoài ra, du học sinh đến học tập ở trường chúng ta được phát trợ cấp, các cậu ưu tiên làm những thủ tục đó cho tôi rồi đưa tiền cho họ trước buổi trưa, mỗi tháng bốn nghìn tệ, tiền trợ cấp cho du học sinh tháng này có thể nhận ngay hôm nay, thiếu đồng nào thì tìm cậu hỏi tội.”
Cao Bình ra lệnh một tràng, không hề nể mặt Lương Thiếu Dũng hãy còn đang ngẩn người.
Cuối cùng, cô ta nhìn Lương Tiểu Hàm và hai cô bạn của cô ấy với ánh mắt khinh thường, nói: “Mấy đứa đừng ảo tưởng gì hết.
Lương Thiếu Dũng chỉ là một người rất bình thường ở trường thôi, lại còn đại ca cơ à? Giỏi lắm là đại ca trong phòng thôi.
À, tôi nhớ đại ca trong phòng ký túc xá của họ là Triệu Lập Ngưu mà.
Tống Thu Yến cũng nói: “Thật là, cả phòng đều là đồ giẻ rách bần cùng, thích ảo tưởng sức mạnh, lại còn ưa khoác lác.
Trước đây Triệu Mộng Hoa bị mù, cuối cùng bây giờ cũng nhìn rõ, tìm một anh bạn trai du học sinh, nghe nói manly lắm.
Lương Tiểu Hàm được thấy toàn bộ chân tướng thì hơi khó chịu, hai cô bạn bên cạnh cũng vô cùng khiếp sợ.
“Tiểu Hàm, sao lại như thế được?” “Anh của cậu, anh của cậu nói dối, cậu cũng nói đối.
“Tiểu Hàm, uổng công bọn tớ tin tưởng cậu đến vậy.
Tớ đã nói nhà cậu tầm thường như thế thì sao anh của cậu làm nên trò trống gì được?" “Bình thường một chút cũng có sao, đâu cần lừa gạt bọn tớ thế chứ? Lại còn hại bọn tớ mất hết thể diện” “Lần này hay rồi, thậm chí còn chẳng có đãi ngộ bình thường luôn, lại còn phải nhường cho du học sinh.
Phòng của chúng ta ở tầng năm đấy, trời nóng thế này tớ tan chảy mất thôi.”
Hai người bạn thân oán trách bên tại Lương Tiểu Hàm.
Nhưng Lương Tiểu Hàm không nói được gì, cô ấy