Lý Mộng đột nhiên kiễng chân lên cưỡng hôn Tần Minh.
Tần Minh đương nhiên không chịu, lập tức dùng tay đẩy Lý Mộng ra, anh mắng: "Lý Mộng, giữa chúng ta là không thể nào, bát nước đã đổ đi thì khó mà lấy lại được, cô hiểu không? Cô đã lừa tôi hai lần rồi, lần trước cô giả vờ tái hợp vì muốn lừa tiền của tôi, tôi vẫn còn nhớ"
Lý Mộng không làm ầm ĩ, không chửi bới, ngược lại tỏ ra áy náy không yên, không biết đặt tay xuống như thế nào, giống như một đứa trẻ phạm lỗi, cô ta cắn chặt môi, nước mắt từ từ rơi xuống.
Lý Mộng khóc thút thít, cúi đầu xin lỗi: "Xin lỗi anh, Tần Minh, em, em không thể không chế được nỗi nhớ anh.
Sau khi chia tay với anh, em vẫn luôn không vui vẻ, tuy rằng trước đây nghèo hơn một chút, nhưng ở bên anh em cảm thấy an toàn chưa từng có, mỗi ngày đều rất vui vẻ vì được anh che chở.
Có một số việc phải trải qua mới biết được, thứ mất đi rồi mới là tốt nhất." "Em biết bây giờ anh đã có người mình thích rồi, nhưng mà em...!xin lỗi, em sẽ không làm phiên anh nữa."
Nói xong, Lý Mộng giấu nước mắt bước ra ngoài.
Lý Mộng vừa đi, ba người Triệu Lập Ngưu đang ngồi xổm ở cửa nghe trộm liền bước vào, tất họ đều nhìn Tần Minh bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
Tần Minh đang buồn bực đây này, không vui nói: "Làm gì đấy?"
Triệu Lập Ngưu giơ tay lên nói: "Nào một, hai, ba, chúng ta không giống nhau, không giống nhau, là anh em nhiều năm như vậy, có ai hiểu rõ cậu hơn chúng tôi, cưa gái đối với cậu thật dễ dàng...
Tần Minh bị ba người này đùa dai cũng bất lực bật cười.
Anh không vui nói: "Được rồi, đừng xem náo nhiệt nữa cho tôi, tôi và Lý Mộng là không thể, cô ta chỉ đơn phương thôi."
Tôn Chí Bằng nói: "Tiểu Minh, cậu được đầy buổi sáng cùng Trương Tiểu Nghiên livestream, ngồi máy bay, lên du thuyền, đi suối nước nóng, phát tài rồi à? Giấu giấu giếm giếm, còn là anh em nữa hay không hå?"
Triệu Lập Ngưu nói: "Tiểu Minh, cậu cũng đã lên đời rồi, còn nhớ trước đây cậu từng ăn ba bữa rau xanh với cháo trắng hơn nửa năm.
Tần Minh nói: "Mấy cậu không gắp thịt cho tôi sao? Cũng không tệ như vậy"
Lương Thiếu Dũng hỏi: "Lần trước giúp tôi giả ngầu trước mặt em gái tôi cũng đã tiêu rất nhiều tiền đúng không? Tên nhóc cậu phát tài ở đâu thế? Anh em còn đang lo tìm việc làm đây này."
Tần Minh nói: "Lúc trước tôi không rảnh, cũng không kịp nói cho mọi người biết.
Tôi làm công việc thu mua sáp nhập doanh nghiệp trong một công ty đa quốc gia, ông chủ rất coi trọng tôi.
Tôi là phó giám đốc khu vực Đại Trung Hoa.
Tần Minh cũng không nói thật cho các anh em của mình biết, cũng không phải là vì anh có ý nghĩ gì kỳ quái gì, chỉ đơn giản là sợ sẽ dọa họ mà thôi.
Tần Minh cảm thấy lời giải thích này hợp lý hơn, đã năm tư rồi, rất nhiều người đang tìm việc thực tập rồi.
Gia đình nhà có căn cơ đều đã chuẩn bị thi công chức, hoặc đã trở thành giám đốc trên danh nghĩa trong một doanh nghiệp lớn, anh như vậy cũng không coi là quá đột ngột, chỉ là đột nhiên làm phó giám đốc khiến người ta ngạc nhiên mà thôi.
“Phó, phó giám đốc?” Ba người đều há hốc mồm, chỉ cần nghe thôi cũng cảm thấy đẳng cấp rồi.
“Khu vực Đại Trung Hoa?” Triệu Lập Ngưu lại kinh ngạc kêu lên: “Tiểu Minh, rốt cuộc cậu vào công ty gì vậy? Cậu thật là chất, có thể làm phó giám đốc? Ôi, không phải tôi coi thường cậu đâu, tôi luôn biết cậu rất có năng lực, nhưng mà khoảng cách này có quá khoa trương rồi không? Không phải kỳ học trước cậu vẫn đang giao đồ ăn sao."
Lương Thiếu Dũng cũng kinh ngạc nói: "Đệch, công ty đa quốc gia đẩy, công ty ít nhất cũng phải có vốn hàng trăm tỷ"
Tôn Chí Bằng thẳng thắn hơn, hỏi: "Tiểu Minh, hai anh em chúng ta ai theo ai đúng không? Yêu cầu của tôi không cao, mời tôi làm tài xế cho cậu là được rồi, tiền lương hàng tháng sau thuế khoảng ba mươi nghìn tệ thôi.
Dù sao thì cậu cũng có bạn gái rồi, giới thiệu thư ký của cậu cho tôi là được."
Triệu Lập Ngưu đá anh ta, chửi bởi: "Cậu Bằng, cậu đang nằm mơ đấy à, chỉ biết gây thêm phiền phức cho Tiểu Minh"
Tần Minh cười cười, cảm thấy nói hơi cao, làm cho các anh em sợ rồi.
Anh nói dối: "Tôi ban đầu chỉ là một trợ lý văn phòng nho nhỏ thôi.
Ban đầu khu vực Đại Trung Hoa có tổng cộng năm phó giám đốc, người ban đầu đã nghỉ hưu rồi, lúc đó tôi lập công, ông chủ có ý định bồi dưỡng tôi, vì vậy cho tôi đi theo làm chút chuyện.
Thực ra tôi không có thực quyền gì, còn có khả năng bị sa thải bất cứ lúc nào, nếu chức phó chủ tịch này suôn sẻ thì có thể làm cả đời." "Làm hai đời tôi cũng đồng ý.
Ba người anh em đồng thanh nói.
Tần Minh nói: "Anh em, mọi người muốn tôi giúp tìm việc, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể thu xếp, được không? Chúng ta là anh em tốt nhiều năm, có thể đối xử tệ bạc với mọi người sao? Lương tháng bảo đảm thấp nhất là năm mươi nghìn.
Chỉ cần tôi vẫn làm một ngày thì đều sẽ chiếu cố mọi người, mọi người được ưu tiên thăng chức tăng