Triệu Vũ Hân sinh ra trong một gia đình danh giá tại Bắc Kinh, cô ta là đối tượng theo đuổi của vô số gia đình giàu có.
Với bối cảnh cô chủ nhà họ Triệu ở Hoa Hạ, cô ta muốn chọn anh chàng đẹp trai nào thì chọn, có lẽ thậm chí đối phương còn không có ý kiến phản đối, hơn nữa bản thân Triệu Vũ Hân cũng không kém, từ nhỏ cô ta đã biết rằng tương lai mình sẽ là cô chủ nhà giàu tầm cấp thế giới, sẽ có cuộc sống vượt xa cả quý tộc hoàng gia.
Lần này cô ta nghe theo sự sắp đặt của gia đình, đi xem mắt với người thừa kế tương lai của tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ – xí nghiệp hàng đầu thế giới, cô ta không có quyền lựa chọn nên nhất định phải đến.
Cô ta vốn tưởng rằng cho dù không suôn sẻ thì cũng sẽ qua lại trong một khoảng thời gian ngắn.
Hai người cũng xấp xỉ tuổi nhau nên không thiếu chủ đề để nói chuyện.
Nhưng Tần Minh vừa đến đã nói với cô ta rằng anh rất đa tình, không thể cho cô ta hạnh phúc về chuyện quan hệ, còn muốn cô ta cùng người phụ nữ khác phục vụ Tần Minh, hơn nữa anh còn hôn kiểu Pháp với một cô gái phương Tây tóc vàng trước mặt mọi người, cho dù Triệu Vũ Hân đối nhân xử thế tốt đến đâu thì cũng không thể kiềm chế được, cô ta tức giận đến mức thở hổn hển.
Đây là một sự xúc phạm đối với cô ta.
Cô ta dùng bàn tay nhỏ bé khẽ đập lên ngực, vuốt ngực mấy cái rồi mới lên tiếng: “Anh Tần, tôi, tôi không thể đồng ý.
Tần Minh nhún vai với vẻ không có gì cả, anh nói: “Vậy thì...!buổi xem mắt thất bại.
Ông Phùng, ông thu xếp hành trình trở về của cô Triệu đi.”
Triệu Vũ Hân ngẩn người, cô ta ngồi máy bay vượt quãng đường xa để tới đây xem mắt nhưng chỉ mấy phút mà đã xong rồi?
Cô ta nhìn Tần Minh, chỉ cảm thấy anh rất kiêu ngạo, chẳng lẽ anh thật sự không rõ nhà họ Triệu phía sau cô ta có tầm ảnh hưởng thế nào sao? Cô ta đáng ghét vậy à?
Triệu Vũ Hân đứng dậy và nói: “Anh Tân..."
Nhưng Tần Minh không muốn nói thêm gì nữa, anh lập tức đứng dậy đi ra ngoài.
Tần Minh ra hiệu cho Tổng Dĩnh và các cấp dưới cùng anh vào phòng làm việc.
Sau khi Tần Minh ngồi xuống, đầu tiên là nhìn ba người A Long, Olmei và Tống Dĩnh, sau đó hỏi, “Nói ở đây sẽ không bị lộ ra ngoài đâu nhỉ?"
Tổng Dĩnh bảo đảm: “Cậu chủ hãy yên tâm, từ khi tôi tiếp nhận sản nghiệp của Hoa Hạ cho tới nay, tôi đều đích thân kiểm định công tác bảo mật và thông tin của khắp tòa nhà Thế kỷ, sẽ không có bất kỳ chỗ sơ suất nào.
Tần Minh khá tin tưởng Tống Dĩnh, anh nói: “Tốt lắm, Olmei, kể từ hôm nay cô sẽ thu thập tất cả thông tin về Phùng Đông Tường và mọi hành động của ông ta.
Cô hãy hợp tác với A Long thật tốt, một ngày nào đó trong tương lai tôi nhất định sẽ nắm bắt được ông ta, sau này tôi sẽ đưa người của mình lên vị trí bốn nguyên lão.
Khi nói đến ba chữ “người của mình", Trần Minh liếc mắt nhìn ba người, ám chỉ này đã rất rõ ràng, anh sẽ đề bạt từ trong ba người họ.
Bốn vị nguyên lão của tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ khống chế toàn bộ công việc sản xuất công nghiệp của một châu lục nào đó trên thế giới, hơn nữa còn phải làm nhiều việc khác nhau cho Tần Minh, đây là một chức vị rất cao và có quyền lực vô cùng to lớn trong tập đoàn.
A Long và Olmei đều rất có ý chí, đã có chỉ hướng thì họ cũng không cam lòng làm vệ sĩ hay thủ lĩnh tình báo suốt đời.
Nhưng Tống Dĩnh lại bằng lòng làm thư ký của Tần Minh suốt đời.
Tổng Dĩnh vô cùng rõ ràng, chỉ cần là thư ký của Tần Minh thì cô ta có thể trấn áp và không sợ bất cứ ai ngoại trừ anh, như vậy cô ta mới có thể bảo vệ Tần Minh mọi lúc,
Cô ta nói: “Cậu chủ, tôi không tham gia nữa, cậu cứ giao chuyện này cho hai người họ đi.
Tần Minh lại cảm thấy rất vui, ý của Tổng Dĩnh là muốn ở lại bên cạnh anh, điều này khiến Tần Minh có cảm giác thỏa mãn lòng hư vinh.
Olmei và A Long đồng thanh: “Đã rõ, chúng tôi sẽ thu xếp ạ.
Tần Minh lại nói: “Tiểu Dĩnh, nếu sau này ông Phùng sắp xếp buổi xem mắt cho tôi thì cô cố gắng kéo dài được thì kéo, từ chối được thì từ chối, nếu thật sự không thể từ chối được thì sắp xếp, ngoài ra có thể tìm tài liệu về nhà họ Triệu không?”
Tổng Dĩnh nói với vẻ khó xử: “Trong tập đoàn có quy định rằng thành viên của hội đồng quản trị tối cao không được tiến hành điều tra.
Nói nhỏ với mọi người rằng tôi cũng đã sai người điều tra một số nội dung nhưng không thu hoạch được gì, đối phương giấu giếm rất kỹ, e rằng có bối cảnh chính phủ rất sâu”
Tần Minh nói: “Olmei, sau này cô chủ yếu thu thập