"Trương Toàn Chân, lão già thối này, sao ông cũng ở đây?" Tần Minh cầm dao ép sát.
Những người khác trong phòng đều căng thẳng, chỉ có Trương Toàn Chân vẫn coi như không có gì xảy ra, nhàn nhã uống trà.
Tần Minh đi đến trước mặt Trương Toàn Chân, gạt chòm râu của ông ta ra, kề dao vào cổ Trương Toàn Chân, mắng: "Lão đạo thối, chiêu trò của ông hại tôi thảm lắm đấy."
Trương Toàn Chân vội nói: "Ai da, Tiểu Tần cậu bình tĩnh đã, cậu mà giết tôi cũng không có ích gì với cậu đâu."
Tần Minh nhìn xung quanh, bao ánh mắt đang nhìn anh chằm chằm, tất nhiên anh sẽ không làm chuyện bị người ta tóm được nhược điểm này, nhưng anh vẫn dùng dao chém một nắm râu của Trương Toàn Chân, còn hùng hổ nói: "Tạm thời để đầu ông treo trên cổ ông, bao giờ tâm trạng tôi không tốt tôi đến lấy sau."
Nói xong, Tần Minh thu dao xoay người lại, người xung quanh sửng sốt nhìn anh.
"Trương chân nhân đó, bao nhiêu người giàu có muốn bám vào đại sư môn đạo, bao nhiêu người nịnh bợ còn không kịp, sao thanh niên từ đầu chui ra này dám chém một nắm râu của Trương chân nhân vậy?" "Chàng...!chàng trai này có thân phận gì mà dám chém râu hùm của Trương chân nhân vậy?" "Không phải chứ? Anh ta ta dám động vào Trương chân nhân ư? Dù nhà anh ta có lái xe tăng cũng không bảo vệ được anh ta đâu." "Hình như Trương chân nhân không hề tức giận?" "Chắc Trương chân nhân không thèm chấp nhặt với thanh niên như anh ta thôi.
Con cái nhà giàu bây giờ không có đạo đức gì cả, tưởng mình có mấy đồng tiền bẩn thì giỏi lắm, gặp chuyện khó là sửng cồ lên, không biết đại gia trẻ tuổi thật sự đều nhã nhặn hay sao?" "Có khi Trương chân nhân chỉ cần mở miệng đã có vô số người xử lý anh ta cho ông ấy rồi."
Tần Minh nghe năm người đàn ông tuổi tầm như anh đang đứng xung quanh bàn tán, sau lưng mỗi người họ đều có hai vệ sĩ, ai ai cũng ăn mặc vô cùng quý phái, rất ra dáng cậu ấm nhà giàu.
Tần Minh quay đầu nhìn Trương Toàn Chân, nói: "Ông Trương, hình như ông nổi tiếng lắm nhỉ? Có phải tôi nên tỏ ra rất sợ ông không?"
Trương Toàn Chân dở khóc dở cười nói: "Làm gì có, toàn danh tiếng ảo thôi, không có gì đâu, cậu cũng biết tôi kiếm miếng cơm dựa vào lừa đảo mà, lừa lâu dĩ nhiên có danh tiếng rồi.
Sao hôm nay mọi người mới đến? Đáng lẽ tối qua phải đến rồi chứ."
Tần Minh nói: "Sao ông biết? Ông lại xem bói đấy à? Ông bói xem tối qua tôi gặp chuyện gì?"
Trương Toàn Chân bấm ngón tay tính toán, nói: "Ô, tối qua cậu gặp phiền phức."
Tần Minh nổi giận nói: "Ông nói lời thừa thãi vậy? Không gặp phiền phức thì tôi đến lâu rồi.
Ông nói đi, lần này ông lại định lừa tôi chuyện gì? Có phải ngay từ đầu ông đã đoán được tôi sẽ đến Tương Tây không? Ông cố ý dùng chiêu khích tướng lừa tôi đến Tương Tây đúng không?"
Mấy cậu ấm nhà giàu thấy Trương Toàn Chân bị cắt mất chòm râu mà không nổi giận thì lác cả mắt.
"Chẳng lẽ tên này có chỗ dựa to lắm à?" "Nhìn không giống lắm." "Chưa gặp bao giờ, chắc anh ta không phải người miền Bắc như chúng ta." "Người miền Nam à? Ha ha, đảm nhà giàu mới nổi miền Nam làm sao so được với chúng ta chứ?" "Chắc là người quen, chứ tính cách của Trương Chân Nhân đâu dễ dãi vậy!"
Tần Minh nheo mắt lại, những người này phiên quá, anh nói chuyện với Trương Toàn Chân thì liên quan gì đến họ?
Trương Toàn Chân cười không nói gì, lúc sau mới nói: "Làm gì có, về vấn đề sức khỏe của cậu, tôi đã bày cách cho cậu rồi mà? Đó là lựa chọn của cậu.
Chẳng lẽ cô Mộc không đưa cái hộp đó cho cậu sao? Chẳng lẽ cô ấy không ly hôn với cậu ư? Ngay cả đơn ly hôn cô ấy cũng ký rồi, cậu phải hài lòng rồi chứ? Tiểu Tần à, những chuyện cậu mong muốn chẳng phải đã được hoàn thành rồi sao? Chẳng lẽ tôi lừa cậu à?"
Ông ta nói vậy khiến Tần Minh không soi mói được điểm nào, nhưng trên đời này chuyện gì cũng dễ dàng như vậy thì làm gì có mẫu thuẫn?
Tần Minh lại mắng: "Lão già này, tất cả đều là tính toán của ông đúng không, bây giờ không ly hôn được nữa rồi."
Trương Toàn Chân mở túi khoác vai ra, lấy một tờ đơn ly hôn, nói: "Đây là đơn ly hôn hai người làm mất ngày đó, hai người đã viết tên vào rồi, tôi lấy lại từ chỗ người dọn vệ sinh.
Cậu cầm lấy đưa cho cô Mộc đi, đảm bảo ly hôn được."
Tần Minh nhìn qua đơn ly hôn, đúng là bản mà anh viết, trên đó còn có vệt