Thổ trại của nhà họ Lâm nằm trong một thung lũng nhỏ sâu trong thị trấn Miêu Giang, nơi đây từng bị cô lập với thế giới bên ngoài.
Giữa những ngọn núi có dòng suối chảy róc rách và dòng sông yên ả đan xen vào nhau, tựa như một bức tranh tuyệt đẹp dưới nét bút của một họa sĩ tài ba.
Vì thổ trại nằm trong một thung lũng tại một vùng hẻo lánh nên trước khi vào thổ trại phải trải qua ba chặng đường gồ ghề và khó đi là bè tre, động Tương Vương và dốc Hoàng Thủy, còn rất dễ đi lạc vào U Hồn cốc, nơi đó từ trường phức tạp rất dễ làm cho các thiết bị điện tử bị trục trặc và bị lạc đường.
Vì vậy, Tần Minh khẳng định rằng những chủ nợ này đến cùng lúc nhất định phải có người xúi giục và dẫn đường, sợ là người đó muốn ép Lâm Viễn Vọng giao ra sách dạy nuôi trùng độc của nhà họ Lâm tại Tương Tây, đó cũng là cách kiếm tiền tốt nhất.
Tần Minh nói nhỏ với Tất Nguyên: "Tám người các anh đi tìm mấy bộ trang phục của dân địa phương mặc vào rồi ẩn mình đi, sau đó chông coi tất cả các tàu thuyền tới đây cho tốt, chặn các tuyến đường, nhớ kỹ tất cả những người khả nghi, nhân tiện tìm ảnh chụp của Tần Uy Viễn.
Tên đó chắc là đã tới đây rồi, nếu thấy thì bắt lại cho tôi."
Trương Toàn Chân ở bên cạnh nhìn hành động của Tần Minh, hiển nhiên không đơn giản chỉ là cho nhà họ Lâm vay tiền, liền hỏi: "Tiểu Tần à, cậu muốn làm gì vậy?"
Tần Minh cười nhạt: "Trương Toàn Chân, cái ông già thổi nhà ông, tôi muốn làm gì ông còn không nhìn ra sao? Đương nhiên là chuẩn bị thêm vốn liếng cho tôi rồi.
Người ta thường nói, may mắn chỉ đến với người có sự chuẩn bị, nhưng tôi cho rằng phải đợi may mắn đến được với mình thì đã chết đói từ lâu rồi.
Người làm việc lớn thì phải nói câu bày mưu nghĩ kế, làm đến nơi đến chốn, tăng thêm vốn liếng cho cuộc đàm phán của mình, sau khi nâng cao đến một mức nhất định thì cho dù kẻ địch có may mắn đến đâu cũng không thể lật đổ được.
Làm người vĩnh viễn đừng bao giờ chờ đợi may mắn đến với mình, may mắn chỉ giống như thêu hoa trên gấm thôi"
Trương Toàn Chân mỉm cười không đáp lại, ông ta cũng muốn nhìn xem Tần Minh muốn xử lý sự việc đến mức độ nào.
Nếu như Tần Minh xử lý tốt, ông ta sẽ vô cùng thưởng thức, đồng thời vì cứu nhà họ Lâm mà cúi mình làm việc cho Tần Minh cũng là chuyện không thể không theo.
Nếu như Tần Minh không xử lý tốt, cho dù Tần Minh tính kế như thế nào thì ông ta cũng sẽ không đồng ý.
Những người ở thổ trại nhà họ Lâm vẫn đang khuyên Lâm Viễn Vọng đừng nhảy xuống, mặc dù chỉ cao năm tầng nhưng nếu như ông ta thực sự nhảy xuống, đập đầu xuống đất thì cũng sẽ chết chắc.
“Ông chủ Lâm, tôi có năng lực giúp đỡ nhà họ Lâm mấy người, sao ông không tin tôi?” Đột nhiên, Bạch Hạo Thành bước ra khỏi đám đông, ngẩng đầu nhìn Lâm Viễn Vọng nói: “Chỉ cần ông gả Lâm Vũ Nhu cho tôi, tôi liền lấy mười tỷ ra làm sính lễ, sau đó tôi sẽ nói với người nhà, bảo ba tôi lại chi thêm mười tỷ nữa, tổng cộng là hai mươi tỷ để cưới Lâm Vũ Nhu."
Hai mươi tỷ của nhà họ Bạch chỉ đủ để nhà họ Lâm nghỉ lấy hơi thôi, hoàn toàn không đủ để cứu nhà họ Lâm.
"Ông chủ Lâm, nhà họ Trương chúng tôi chỉ cần một trong những dây chuyền sản xuất kem dưỡng da trùng độc thôi.
Mấy người cứ cử người đi giám sát, đảm bảo sẽ không tiết lộ bí mật kinh doanh của mấy người đầu.
Mười tỷ này là một vụ làm ăn rất có lời, sao ông lại không đồng ý chứ? Mười lăm tỷ thì thế nào?"
Bàn tính của nhà họ Trương cũng tính rất nhanh, Tần Minh đã được mở mang kiến thức về hiệu quả của kem dưỡng da trùng độc này rồi, tuyệt đối là có tương lai phát triển rất lớn trên thị trường, lấy mười lăm tỷ để rồi tạo cho mình một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ, thật quá không sáng suốt.
Sau đó cậu Hạ, cậu Hoàng và cậu Mã cũng lại ra mặt để bàn bạc điều kiện, đều giống như lúc đầu, họ chỉ nhượng bộ một chút mà thôi, thực tế vẫn là những điều kiện mà nhà họ Lâm không thể chấp nhận được.
"Ông Lâm, tôi thấy có nhiều người giúp đỡ ông như vậy, ông đồng ý đi, chúng tôi cũng có thể lấy tiền bồi thường để đền bù cho khách hàng của chúng tôi." "Ông chủ Lâm, ông chết rồi thì con trai ông sẽ không phải lên chống đỡ sao? Món nợ này ông không thoát được đâu.
Chúng ta đã hợp tác với nhau nhiều năm rồi, ông sẽ không hại tôi như vậy chứ?" "Hay là chúng ta đến thung lũng trùng độc tìm xem sao, không chừng còn có hàng tồn thì sao.
Trùng độc kéo dài tuổi thọ tôi đặt mà không giao được hàng ra là tôi sẽ gặp rắc rối lớn đấy." "Đúng vậy, thung lũng trùng độc đó ở đâu?" "Đi đi đi, đến thung lũng trùng độc tìm hàng"
Những chủ nợ này hợp tác với nhau, muốn đến thung lũng trùng độc của dòng họ Lâm, nhưng thôn