Buổi sáng, tại ký túc xá nữ của đại học Thanh Hoa ở Bắc Kinh.
Nhiếp Hải Đường đã khóc cả đêm, Tần Minh gửi một bức ảnh chụp cảnh người phụ nữ khác ngủ với anh qua WeChat, còn mắng cô là hồ ly tinh.
Cô biết Tần Minh đã thay lòng đổi dạ, bên cạnh anh đã có người phụ nữ khác.
Mặc dù khuôn mặt của người phụ nữ trong ảnh đã được làm mờ, nhưng dáng người quyến rũ, làn da mềm mại và mái tóc dài đã cho thấy rõ đó là một cô gái rất xinh đẹp.
“Hu...!hu..." Nhiếp Hải Đường tỉnh dậy thì lại khóc, vành mắt đã đỏ hoe.
Cô cuộn mình trên giường, hai mắt đỏ hoe, cô lấy điện thoại ra, đoạn chat tối hôm qua đã bị thu hồi.
Nhưng không còn gì đáng kể nữa, cô thất tình rồi.
Nhiếp Hải Đường đã từng ảo tưởng rằng tình cảm mà Tần Minh dành cho mình sẽ kéo dài mãi mãi, nhưng kết quả là mới hai tháng đã kết thúc.
Cô ngẩng đầu lên nhìn ký túc xá, bạn cùng phòng không có ở đây nên cô càng khóc to hơn.
Qua một lúc lâu sau Nhiếp Hải Đường mới ngẩng đầu lên, cầm điện thoại bấm một dãy số điện thoại đặc biệt, chính là dãy số mà hôm đó Thường Hồng Hi để lại cho Nhiếp Hải Đường khi ông ta thuyết phục cô rời xa Tần Minh vì sự an toàn của anh.
“A lỗ..” Sau khi cuộc gọi được kết nối, có một giọng nói khàn khàn truyền đến.
Nhiếp Hải Đường cắn môi, hỏi: “Chú, chú Thường? Cháu là Nhiếp Hải Đường, cháu muốn gặp Tần Minh, hiện giờ anh ấy đã an toàn chưa a?”
Ở đầu dây bên kia điện thoại, Thường Hồng Hi suy ngẫm một lát mới nói: “Không được, hiện tại còn sớm, ta đã bỏ ra rất nhiều công sức che giấu tung tích của cháu chính là để bảo vệ cháu, tránh việc kẻ địch của nó bắt được cháu rồi đe dọa” “Nhưng mà..." Nhiếp Hải Đường đau lòng rơi nước mắt, cô nghẹn ngào nói: “Anh ấy ở cùng người phụ nữ khác, chủ đã bảo đảm với cháu rằng bên cạnh anh ấy không có người phụ nữ nào khác mà.”
Ở đầu dây bên kia, Thường Hồng Hi nói: “Chú xin lỗi, chú không thể đảm bảo, điều đó chứng tỏ tình yêu giữa hai đứa không thể vượt qua được thử thách.
Hơn nữa có tin tức mới nhất rằng một số phần tử vũ trang nước ngoài có ý định tiếp tục ám sát Tần Minh, cháu cũng bị theo dõi, một khi bị bắt thì cháu sẽ trở thành con tin để uy hiếp Tần Minh, tốt nhất cháu đừng nên làm loạn”
Tút tút...
Thường Hồng Hi cúp điện thoại, trong lòng Nhiếp Hải Đường vô cùng bực bội, cô không ngại đối mặt với nguy hiểm cùng Tần Minh, thậm chí cô sẵn sàng hy sinh vì anh.
Nhưng ngày đó Tần Minh hôn mê, Thường Hồng Hi đã khuyên cô nhất định phải tạm thời cách xa Tần Minh vì sự an toàn của anh, chỉ trong vòng nửa năm là ông ta sẽ có thể trừ khử đối thủ cho Tần Minh.
Ông ta còn bảo đảm trong vòng nửa năm, bên cạnh Tần Minh sẽ không có phụ nữ nào khác, hơn nữa ông ta cũng cam đoan về sự an toàn của anh.
Nhưng toàn bộ đều là lời nói dối, và cuối cùng cô đã mất tất cả.
Khi Nhiếp Hải Đường gọi lại, cô phát hiện rằng đã không liên lạc được nữa.
Nhiếp Hải Đường ngơ ngác nhìn số điện thoại không liên lạc được suốt một lúc lâu, cuối cùng cô lau nước mắt, cắn răng tự nhủ với bản thân rằng nhất định phải chịu đựng.
Nhiếp Hải Đường dậy mặc quần áo tử tế, cô cầm một chiếc túi hàng vỉa hè bình thường trong tay, vừa xem giờ vừa đi ra khỏi khuôn viên trường.
Bởi vì hôm nay không có tiết nên cô muốn đi làm thêm công việc người mẫu, quảng cáo sản phẩm mới cho một số thương hiệu quần áo nổi tiếng.
Vì cô đã không còn là cô chủ của nhà họ Nhiếp giàu có ở thành phố Quảng nữa, ba và anh trai cô đang nỗ lực lập nghiệp lại từ đầu ở thành phố Quảng, cô cũng phải bớt ăn bớt mặc, thậm chí còn làm một số công việc bán thời gian để phụ giúp gia đình.
So với những người mẫu nhỏ của thương hiệu nổi tiếng, chỉ một ngày chụp hình đã được hai ba nghìn tệ.
Nhiếp Hải Đường đi trên khuôn viên trường, cô sờ vào ví tiền rồi lập tức nản lòng mà bĩu môi, còn mỗi ba mươi tệ, chỉ đủ cho một bữa trưa.
Thậm chí còn không mua được vé máy bay trở lại thành phố Quảng
Cô khẽ vỗ gương mặt xinh đẹp và căng mịn của mình, sau đó tự cổ vũ tinh thần: “Cổ lên Nhiếp Hải Đường, nếu buổi chụp hình diễn ra suôn sẻ thì có thể kiếm được hơn ba nghìn tệ rồi, gần đây ba lại bị bệnh nên mình phải mua thuốc cho ba
Vừa ra khỏi cổng trường thì cô đã thấy một chiếc Maserati đang đậu bên lề đường cách đó không xa, trong ánh mắt Nhiếp Hải Đường hiện lên chút hâm mộ, trước đây cô từng có một chiếc nhưng là màu hồng, sau đó vì phải giúp gia đình trả nợ nên đã không còn nữa.
Tuy nhiên, người bước từ trên xe xuống khiến cô kinh ngạc, cô lập tức lấy một chiếc khẩu trang từ trong túi ra và đeo vào.
Một nữ sinh ăn mặc thời thượng bước xuống từ ghế phụ và nói: “Tiểu Thuần, cậu giỏi thật đấy, mới một tháng mà đã lái vững như vậy rồi.”
Mà người vừa bước xuống từ ghế lái chính là Bạch Ngọc Thuần.
Giờ đây Bạch Ngọc Thuần đã thay hình đổi dạng, tươi cười nhiều hơn trước, cô ấy mặc toàn đồ hiệu xa xỉ, trông rất thời trang, đã không còn vẻ đẹp bình thường và giản dị trước đây nữa.
Bây giờ Bạch Ngọc Thuần ăn mặc thời thượng giống như người nổi tiếng trên mạng vậy, bởi vì cô ấy còn có ba người bạn nữ cũng ăn mặc như người nổi tiếng trên mạng.
Tuy nhiên tính tình của Bạch Ngọc Thuần