Nhiếp Hải Đường bị bắt cóc? Tần Minh cảm giác như rơi xuống thung lũng lạnh lẽo, dù biết hai người không thể đến với nhau nhưng nghe tin cô bị bắt cóc, lòng anh vẫn rất hoảng loạn.
Tần Minh cũng đã đọc rất nhiều bài báo liên quan, chẳng hạn như bất cóc ngôi sao nữ, bắt cóc các cô gái nhà giàu, cứ vài năm lại có một hai vụ làm chấn động toàn xã hội.
Những người bị bắt cóc, đa phần sẽ bị giết chết.
Hầu Khánh nói: "Đối phương chỉ đích danh muốn gặp cậu chủ ở bến Thượng Hải tối nay, nếu không sẽ giết con tin"
Sắc mặt Tần Minh trâm xuống, anh biết ai làm rồi, là do người thèm muốn quyền thừa kế của anh làm.
Tần Minh không ngờ rằng, anh cứu nhà họ Nhiếp một lần lại kéo cả nhà họ vào vòng xoáy tranh giành quyền thừa kế của nhà giàu có nhất thế giới.
Anh thầm thở dài trong lòng, tại sao sự việc lại thành ra thế này? Đó là do anh suy nghĩ chưa đủ chu đáo, toàn diện.
Tần Minh hỏi: "Cô ấy bị bắt cóc khi nào?"
Hầu Khánh trả lời: "Khoảng gần mười một giờ trưa nay, cô ấy ra ngoài cùng ba, khi lên xe thì bị bắt đi mất.
Ba cô ấy cũng bị thương, nhà họ Nhiếp đã bảo cảnh sát rồi"
Khoảng gần mười một giờ? Đó không phải là lúc Tần Minh vừa ra khỏi nhà họ Nhiếp sao? Tần Minh nghe câu này, lại nhớ mẹ Nhiếp Hải Đường nói cô đã đi xem mắt, điều này có vẻ rất mâu thuẫn.
Hơn nữa, chiếc xe van đi từ biệt thự Vân Sơn ra cũng đi lúc đó, còn đi trúng vũng bùn, làm bẩn quần anh.
Vậy những người nước ngoài và cô gái tóc vàng vừa nãy không phải vệ sĩ và thư ký của cậu chủ nhà giàu thành phố Quảng nào đó sao? Tần Minh nghĩ đến cuộc đối thoại của những người nước ngoài kia, lòng càng thêm lo lắng.
Hầu Khánh nôn nóng hỏi: "Cậu chủ, bọn họ giục rồi, chúng ta phải trả lời ngay"
Tần Minh đáp lại: "Ông cứ nói là không liên lạc được với tôi để kéo dài thời gian đi.
Hầu Khánh, sau sự việc này, ông hãy tránh đi một thời gian.
"
Hầu Khánh im lặng một lúc mới nói: "Vâng thưa cậu chủ, Hầu Khánh tôi sẽ không tiết lộ hành tung hay tin tức liên quan đến cậu chủ đâu, mấy người tổ trưởng Thích cũng vậy"
Tần Minh cúp máy, trong lòng càng thêm lo lắng, anh nói với A Long: "Lập tức đi theo tôi.
"
Tần Minh đi theo người nước ngoài được dặn phải "theo dõi mục tiêu", sau khi ra khỏi nhà hàng, anh không lấy xe mà đi bộ về phía khách sạn sáu sao Quốc Long cách nhà hàng Trung Hoa năm trăm mét.
A Long vừa đi vừa nói: "Cậu chủ, mắt nhìn của cậu thật sự rất chính xác.
Những người này quả nhiên không phải là người làm ăn, khí chất lúc đầu đều là ngụy tạo, ngay cả tôi cũng bị lừa.
Bây giờ thấy anh ta lơi lỏng cảnh giác, khôi phục lại dáng vẻ vốn có, chỉ nhìn động tác đi lại thôi, tôi thấy có lẽ là chiến sĩ có kinh nghiệm lâu năm ngoài chiến trường"
Tần Minh cười gượng, lòng anh hơi căng thẳng, anh không ngờ đối phương lại tới nhanh như vậy.
Anh vừa bảo Tống Dĩnh theo dõi nhóm người phụ nữ tóc vàng kia, vừa hỏi: "A Long, anh có tự tin sẽ đánh bại anh ta không?"
A Long tự tin trả lời: "Đương nhiên, chiến sĩ Hoa Hạ chúng ta không hề thua kém chiến sĩ nước ngoài"
Mắt Tần Minh sáng lên, anh vỗ vai A Long rồi ra lệnh: "Đi, xử anh ta"
Trận chiến máu lửa kiểu này Tần Minh biết mình không thể xen vào, để không gây phiền phức cho A Long, anh lựa chọn để anh ta tự đi chiến đấu.
Tần Minh vốn tưởng A Long sẽ gọi thêm vài người, nhưng A Long lại đến đó một mình.
Năm phút sau, A Long gọi điện báo cho anh là phòng số tám trên tầng mười tám.
Tần Minh thong thả đi thang máy lên tầng mười tám.
Trong phòng tổng thống, tay phải A Long dính máu, quần áo trước ngực bị dao cứa rách, mặc dù không chết người nhưng vết thương đó nhìn thấy cũng phải giật mình.
Tên lính đánh thuê người nước ngoài trong phòng đã bị A Long đánh cho nằm bất động trên sàn, tay chân bị bẻ gãy, không đứng dậy được.
A Long lau mồ hôi lạnh trên trán rôi nói: "Cậu chủ, nhiệm vụ hoàn thành"
Tần Minh gật đầu khen ngợi, sau đó nhìn Nhiếp Hải Đường đang bị trói trên ghế, mặc dù không bị thương nhưng cô vẫn đang hôn mê, Tần Minh cảm thấy đau lòng không thể giải thích được.
Chuyện này thực sự rất trùng hợp, anh và gia đình Bạch Ngọc Thuần tình cờ đi ăn ở nhà hàng này, tình cờ là kẻ bắt cóc cũng đang ăn ở đấy, và tình cờ nữa là anh lại nghe thấy cuộc trò chuyện bằng tiếng