Tần Minh thầm cười.
Đúng là bạn nhậu, chỉ lúc móc tiền mới nhớ tới.
Nhưng tục ngữ có nói không ai giơ tay tát vào mặt người cười, cứ tạm thời giữ Đỗ Nhất Khôn này lại đã.
Tần Minh hỏi: "Party có vợ chưa cưới của tôi tới tham dự mà cậu Hạ vừa nói là sao?"
Đỗ Nhất Khôn nói: "À, đó chẳng qua chỉ là mấy cậu chủ quyền quý tụ tập thôi.
Không có anh Ngôn ở đó thì không có thẻ, người đẹp Hoàng chẳng qua là được bạn bè kéo qua thôi.
Nhưng.."
Tần Minh quay đầu nhìn lại, hỏi: "Nhưng cái gì?"
Đỗ Nhất Khôn khẽ cười nói: "Nhưng có người ở hội trường thấy người đẹp Hoàng hình như rất có hứng thú với cậu nhà họ Bạch, cả quá trình đều ở bên cạnh nói chuyện, uống rượu với cậu ta.
Trong giới lại nói anh Ngôn..."
Anh ta không cần nói tiếp cũng biết, đây là tình trạng sắp bị cắm sừng.
Tần Minh hỏi: "Bọn họ cùng về à?"
Đỗ Nhất Khôn lắc đầu nói: "Vậy thì thật ra không có.
Ở trong giới của chúng ta, ai làm gì mà không bị đám săn ảnh giải trí kia đào ra? Người đẹp Hoàng không dám, sau khi bữa tiệc kết thúc đã tự mình về nhà"
Tần Minh không có hứng thú với cô vợ chưa cưới Hoàng Thư Đồng kia.
Anh thề, anh thật sự không có hứng thú.
Chẳng qua có một vấn đề, anh có cần phải duy trì mối quan hệ cá nhân của Triệu Chính Ngôn không?
Tần Minh không nắm chắc.
Nhưng trước đây, trong lúc Tần Minh rảnh rỗi nhàm chán đã xem qua vài quyển truyện tranh nước ngoài về Người Nhện, kể là tiến sĩ Octopus trao đổi thân phận với Người Nhện, kết