Bạch Tĩnh Thần nói: "Ha ha, đúng là đã thí nghiệm lâm sàng, hiệu quả không tốt lắm, thế nào? Dạo gần đây sao lúc nào em cũng hỏi anh chuyện này vậy?"
Mắt Hoàng Thư Đồng loé tia thất vọng, nói: "Nói ra thì mất mặt nhưng em và anh thân nhau, anh đừng cười em nhé.
Dạo này chuyện làm ăn gia đình chúng em không được phát triển lắm, ba em đang suy nghĩ tìm một vài con đường phát triển đa dạng.
Các kênh bán hàng ngoại tuyến của công ty chúng em rất mạnh, nếu có thể hợp tác thì tốt quá.
Bạch Tĩnh Thần cười ha ha: "Thì ra là chuyện này, anh còn tưởng em định cho đồ phế vật Triệu Chính Ngôn thử chứ.
Cậu ta không có tài năng gì, thuốc của công ty chúng anh có thành công hay không là chuyện rất khó nói.
Nhưng nếu em nói muốn bàn chuyện làm ăn với anh thì dễ thôi, có cơ hội hai nhà sẽ bàn bạc.
Đây là làm ăn, có tiền cùng kiếm, cũng để quan hệ chúng ta được gần nhau hơn.
Nói xong, vùng giữa mày Bạch Tĩnh Thần lộ ra chút tham lam, ánh mắt nhìn mặt Hoàng Thư Đồng rồi dời thẳng xuống ngực cô ta.
Hoàng Thư Đồng không những có gương mặt xinh đẹp mà vóc dáng cũng cực kỳ quyến rũ, ngực đẫy đà như muốn bung cúc áo.
Đọc tiếp tại TАмliπh247.me nhé !
Ánh mắt này làm Hoàng Thư Đồng thấy hơi không thoải mái, dục vọng chiếm đoạt làm cô ta thấy hơi hoảng, giống như đôi mắt của dã thú khoá chặt cô ta lại, không có chỗ trốn.
Bạch Tĩnh Thần ghé vào tai cô ta thì thầm: "Đúng vậy, đi theo đồ vô dụng Triệu Chính Ngôn kia, ngoại trừ việc nhận được một vài sự hỗ trợ của nhà họ Triệu thì có thể nói cuộc đời em sẽ u ám lắm.
Đây cũng là cái gọi là người trước thì mừng, người sau thì khóc nhỉ.
Thư Đồng, một nữ thần như em không nên thế này, em nói đúng không?"
Hoàng Thư Đồng không thể hiện cảm xúc gì, trả lời: "Chuyện sau này thì để sau này hằng nói."
Bạch Tĩnh Thần cong môi nói: "Đúng vậy, hai người chỉ đính hôn thôi, chưa chắc có thể kết hôn hay không.
Dù em gả đến nhà họ Triệu thật thì Triệu Chính Ngôn có thể quản lý em được à?"
Hai người ở bên này thì thầm, khoé mắt Tần Minh nhìn thoáng qua, hoàn toàn không thèm quan tâm.
Tần Minh cảm thán trong lòng: "Ui chao, sao bây giờ sừng mọc nhiều vậy? Tiểu Triệu ơi Tiểu Triệu, cậu nói xem tôi nên giúp cậu giữ vợ hay đuổi đi đây? Giữ thì dù sao cũng là gái đẹp, không làm thì sau này cậu về vẫn sờ được mà đúng không? Phụ nữ thế này, biết bao nhiêu đàn ông ngày nhớ đêm mong, chỉ mong được chạm một lần? "Đuổi đi thì chắc sẽ hơi khó nhưng không phải vấn đề gì lớn.
Tôi sẽ giúp cậu tìm một người hiền lành biết điều, ngoan ngoãn sống với cậu, không cắm sừng cậu mà còn sợ cậu sẽ ghét bỏ."
Tần Minh âm thầm lắc đầu, cảm giác chuyện của vợ chưa cưới này mình khó mà xử lý ổn thoả.
Nhưng anh không quan tâm nhiều đến vậy, Triệu Chính Ngôn đang ở thành phố Quảng xa xôi mà.
Chắc hẳn bây giờ đang giả mạo thân phận của Tần Minh, có thể bị người trong Ban Giám đốc tối cao của Tập đoàn Hoàn vũ xử lý bất kỳ lúc nào.
Mà bây giờ anh phải dạy cho Nhiếp Hải Đường