“Khụ khụ.”
Liêu Thanh Tuyền nhìn thấy hai cô gái là Hoàng Thư Đồng và Mộc Tư Thuần thì nhanh chóng đứng dậy, đùa nghịch mái tóc của mình với vẻ ngà ngà say và nói:
“Điều tại cậu không cho tôi xem, bây giờ để người ta phát hiện ra rồi kìa?"
Tần Minh thật sự khóc không ra nước mắt, Liêu Thanh Tuyền, xin chị sau này đừng uống rượu nữa.
Anh vội vàng đứng dậy, nói: “Chuyện đó, thật sự là cô Liêu nhầm tôi thành người khác, mặc dù chúng tôi đã từng gặp và có quen biết, nhưng thật sự là...
Hoàng Thư Đồng lạnh lùng trừng mắt nhìn Tần Minh, sau đó quay người rời đi và nói:
“Giải thích nhiều như vậy làm gì? Tôi không thấy hứng thú đâu.
Mộc Tư Thuần lại nở nụ cười ranh mãnh: “Tần Minh, anh giải thích cho tôi nghe coi.
Nếu giải thích không tốt thì tôi sẽ nói với chị tôi rằng anh đang ở đây, chị tôi nhất định sẽ tới tìm tôi.”
Tần Minh nổi cáu, anh bịt miệng Mộc Tư Thuần lại, không cho cô ta nói chuyện.
Mộc Tư Thuần cứ bị bịt miệng và lôi đi như vậy: “Hu hu...!Tần Minh anh buông em ra, ưm
Tần Minh nói: “Con nhóc chết tiệt chỉ biết gây phiền phức này, sao em lại chơi với Hoàng Thư Đồng vậy?”
“Vì nói chuyện hợp nhau thôi.”
Mộc Tư Thuần bĩu môi, nói:
“Cô ấy là người đại diện hình tượng cho công ty thiết kế thời trang của chị em, hơn nữa những thứ cô ấy thích cũng giống em, dễ qua lại hơn mấy cô nàng Lưu Tuyết Lệ kia nhiều
Liêu Thanh Tuyền đã say ngà ngà ở bên cạnh nói:
“Tần Minh, cậu đang làm gì vậy? Sao cậu lại quen biết tiểu hoa đán học viện Điện ảnh Bắc Kinh kia chứ? Chẳng phải cậu mới tới Bắc Kinh thôi sao?”
Tần Minh nhìn trái nhìn phải, thở dài đáp: “Cô Liêu, chị im lặng một lát đi.
Bây giờ em không thể nói gì hết, đang là giai đoạn khẩn cấp.
Liêu Thanh Tuyền có ánh mắt lanh lợi, cô ta lập tức hiểu được ý anh, khẽ mỉm cười:
“Thằng nhóc xấu xa này, chẳng lẽ cậu định làm chuyện xấu xa gì đó.
Tối nay tôi sẽ tha cho cậu trước đã
Tần Minh vô cùng buồn bực, vốn dĩ anh muốn đợi Hoàng Thư Đồng quay xong, xem cô ta còn gì muốn