Trên hợp đồng cho vay giấy trắng mực đen ghi rõ, mặc dù thời hạn trả nợ là mấy năm nhưng khoản vay chưa được trả hết nên Trần Minh vẫn nằm trong tay cái mạng của nhà họ Lâm.
Không nói đến chuyện này thì Tần Minh cũng là đấng cứu thế của nhà họ Lâm.
Lúc đó Lâm Viễn Vọng không chịu nổi áp lực muốn tự tử, chính thuộc hạ của Tần Minh là A Long đã cứu Lâm Viễn Vọng.
Vốn dĩ Lâm Vũ Nhu rất hận người bí ẩn chơi cô ta xong rồi bỏ đi, cuối cùng đã tìm được rồi, thế nhưng lại là ân nhân đã cứu mạng cả nhà mình, bây giờ còn là học trò của Trương Toàn Chân.
Cũng không biết tại sao lại đóng giả Triệu Chính Ngôn, thân phận đa dạng của Tần Minh khiến Lâm Vũ Nhu do dự.
Tần Minh ấn chặt Lâm Vũ Nhu, nói: “Cô nói xem, nếu lúc đó cô không giở trò thì sẽ có chuyện này sao? Cô đừng hòng trơ tráo đòi tôi phải chịu toàn bộ trách nhiệm.
“Ưm...!Lâm Vũ Nhu đau đớn rên rỉ, đột nhiên cơ thể cô ta thả lỏng.
Tần Minh cau mày, thế này là từ bỏ phản kháng à?
Không, ngay sau đó Tần Minh ngửi được một mùi hương lạ, không nồng mà chỉ nhàn nhạt, hơi giống với hương hoa dại nhưng rõ ràng anh ngửi được, hơn nữa cơ thể cũng dần cảm giác được tay chân không còn sức lực nữa.
Tần Minh kinh ngạc, chuyện gì thế này? Thận hư sao?
Không, Tần Minh cắn răng chịu đựng cảm giác không có chút sức lực này, anh nói: “Vừa rồi...!trà vừa rồi tôi uống lại có trùng độc”
Cùng với đó là lực tay của Tần Minh giảm đi, Lâm Vũ Nhu cũng ho khan vài tiếng, cuối cùng cũng có thể hít thở không khí rồi.
Cô ta nói: “Đúng vậy, Lâm Vũ Nhu tôi không có khả năng gì khác nhưng bản lĩnh này không tệ.”
Tần Minh và cô ta nhìn nhau, cả hai đều không đoán được suy nghĩ trong lòng đối phương.
Tần Minh cần phải suy nghĩ thêm, một khi thân phận giả mạo của anh bị lộ thì mọi người đều biết anh là Tần Minh của thành phố Quảng, vậy chắc chắn nhà họ Triệu cũng biết người đính hôn với Triệu Tâm Nhiên chính là người thừa kết tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ – Tần Minh, thế mà lại đóng giả Triệu Chính Ngôn – cháu trai của nhà họ Triệu? Có ý đồ gì?
Tất nhiên nhà họ Triệu sẽ đề phòng, đồng thời nguyện vọng