Không ngờ bạn trai của Tạ Đào lại là Triệu Phú Quý.
Thảo nào Tạ Đào kiêu căng đến vậy, mẹ của Triệu Phú Quý mở siêu thị bên ngoài trường học ăn nên làm ra, ba của cậu ta cũng giỏi kiếm tiền, nhà họ còn giàu hơn cả Dương Uy.
Nhưng tình huống hiện tại lại rất khó xử, sáng nay Tần Minh và Triệu Phú Quý mới cãi nhau một trận, bây giờ lại cùng nhau ăn cơm.
Bạch Ngọc Thuần đã lúng túng đến độ im thin thít, tự động lau bát đũa trên bàn.
Còn Triệu Phú Quý vô cùng phấn chấn, cậu ta gọi cô chú rôi tặng quà cho mọi người, Tạ Quảng Khôn được tặng một chiếc đồng hồ, Hà Mộng Liên nhận được một chiếc túi xách LV, tặng Tạ Đào một chai nước hoa Chanel, Hà Mộng Cô là một hộp nước tổ yến, còn Bạch Ngọc Thuần được tặng một chiếc điện thoại Samsung.
Thế nhưng Bạch Ngọc Thuần không nhận điện thoại.
Tần Minh vừa mới đến, Hà Mộng Liên lập tức chất vấn: "Hai vợ chồng Bạch Đại Hữu đâu? Làm sao? Còn muốn bọn tôi chờ hai đứa nó à?"
Tần Minh nói: "Anh ta nói không đến"
Hà Mộng Liên càu nhàu: "Chậc, bảo muốn đến kết quả lại không đến, nó làm thế có phải là không nể mặt bọn tôi không? Nó nghĩ bọn tôi sẽ đóng gói mang về cho nó thật đấy à? Nó nghĩ mình là ông lớn chắc?"
Tạ Đào hừ lạnh: "Thôi đi mẹ, người như anh họ càng nghèo càng chẳng ra gì.
Khó có được hôm Phú Quý mời nhà chúng ta đến nhà hàng Trung Hoa ăn một bữa, thế mà anh ta còn chê.
Ở đây đâu phải nói đến là đến được, phái đặt trước mấy ngày mới có bàn đấy.
Mọi người đột nhiên nói đến đây ăn cơm, Phú Quý phải dựa vào quan hệ với có bàn đấy"
Hà Mộng Liên thuận thế giơ ngón cái lên khen: "Ôi trời, Phú Quý, cháu lợi hại quá.
"
Triệu Phú Quý cười to rồi châm trà cho mọi người: "Cô quá khen ạ, vừa hay có bàn trống thôi cô"
Hà Mộng Cô cũng khen ngợi: "Cháu đúng là tuổi trẻ tài cao, sau này nhất định sẽ kiếm được rất nhiều tiên"
Tạ Đào thấy bạn trai mình được tán dương thì phổng mũi, còn Tạ Quảng Khôn cũng sờ đồng hồ và nói: "Có câu đàn ông sợ nhầm nghề, đàn bà sợ nhầm người, tìm bạn trai rất quan trọng, chọn nhầm người thì nửa đời sau sẽ phải chịu nhiều đau khổ.
Biết chưa?"
Ông ta đang chửi chó mắng mèo, một lời hai ý đây mà.
Đâu tiên là giêu cợt Hà Mộng Cô năm xưa không nghe khuyên bảo lấy nhầm người, thứ hai là móc mỉa Bạch Ngọc Thuần không biết nhìn người lại chọn Tần Minh.
Tần Minh cảm thấy ông hói này thật là trơ trên, vừa rồi đi vào còn giở giọng cha chú ra dạy dỗ anh, bây giờ lại quở trách anh để làm bật lên sự ưu tú của Triệu Phú Quý.
Phụt, Tần Minh cười, anh biết mình cười không ổn lắm nhưng anh thật sự không nhịn được.
Triệu Phú Quý thay người yêu như thay áo, không có cô gái nào yêu đương với cậu ta quá một tháng cả, trong ba năm đại học cậu ta có vô số bạn gái rồi.
Vẽ mặt này, Dương Uy ưu tú hơn cậu ta, mối tình lâu nhất của anh ta kéo dài nửa năm cơ.
Anh thật sự rất muốn nhìn thấy dáng vẻ của Tạ Quảng Khôn khi biết tin hai người này chia tay.
"Này, cậu cười cái gì?"
Hà Mộng Liên bất mãn: "Một mình cậu đến ăn chực có tư cách gì mà cười? Lẽ nào cậu còn xuất sắc hơn Phú Quý nữa à? Có nổi BMW mà đi không? Gặp phụ huynh cũng không biết tặng quà, chỉ biết ăn chực"
Triệu Phú Quý rất hả hê, theo cậu ta thấy Tần Minh chính là một tên rẻ rách như thế đấy, cậu ta thẳng đối phương chẳng phải là quá bình thường sao? Cậu ta hưởng thụ cảm giác được người khác theo sau nịnh bợ đồng thời có cơ hội khinh miệt Tần Minh.
Ai bảo thành tích học tập của Tần Minh rất tốt, thầy cô bạn bè trong trường luôn khen ngợi anh, còn Triệu Phú Quý và Dương Uy phần lớn bị mang ra đối lập.
Nhưng điều duy nhất khiến Triệu Phú Quý khó chịu mà Bạch Ngọc Thuần từ chối điện thoại Samsung của cậu ta, dùng một chiếc Vivo nghìn tệ làm cậu ta cảm thấy mất mặt.
Hơn nữa cuộc mâu thuẫn ban sáng làm Triệu Phú Quý rất muốn nhận được sự chấp thuận của Bạch Ngọc Thuần.
Bởi vì Bạch Ngọc Thuần xinh đẹp, lòng tự tôn nam nhi của cậu ta trỗi dậy.
Triệu Phú Quý không so sánh thì thôi, vừa so sánh thì thấy Tạ Đào quả thật kém xa, hơn nữa cậu ta cảm thấy Tạ Đào là một cô nàng dễ dãi, cậu ta đã tán được cô ta nên cảm giác mới mẻ cũng sắp hao hết.
Tần Minh nói: "Cháu cười cũng không được à? Sao cô quan tâm nhiều chuyện thế?"
Hà Mộng Liên mặt dày mày dạn, tiếp tục nói: "Cậu cũng không nhìn xem ai là người mời khách? Mời cậu ăn một bữa mà còn nói nhảm nhiều vậy à? Cậu xem trông cậu nghèo kiết hủ lậu thế kia, bình thường ăn nổi không đấy? Dùng Huawei nghìn tệ à? Ha ha, mất mặt"
Mẹ nó chứ, Tần Minh tức giận, điện thoại một nghìn tệ thì sao? Điện thoại nghìn tệ thì không gọi điện được à? Anh đang định nối đóa thì phát hiện có người kéo vạt áo mình.
Bạch Ngọc Thuần sốt ruột sắp khóc đến nơi, cô ấy nhìn Tần Minh với ánh mắt van xin, mong anh nhẫn nhịn một chút, mà Hà Mộng Cô cũng hết sức nôn nóng, dường như không muốn anh làm to chuyện.
Tần Minh thäm thở dài, hai mẹ con