Buổi đêm ở Bắc thành luôn ồn ào náo nhiệt.
Trên đường, ngựa xe như nước, người đến người đi.
Quán bar Dạ Ngộ.
Nơi đây vào buổi đêm thì đúng là nóng bỏng tay, bầu không khí vô cùng náo động, ánh đèn lờ mờ, tiếng nhạc lùa vào từng góc, trái tim dường như cũng đập theo giai điệu.
Trên sàn nhảy, nam nữ trẻ trung mặc đồ rất thời thượng, nhảy múa theo điệu nhạc, vừa nồng nhiệt vừa phóng túng, thanh sắc khuyển mã (*), xa xỉ phồn hoa.
(*) Thanh sắc khuyển mã: Nôm na chỉ đời sống xa hoa trụy lạc, ăn chơi đàng điếm.
Trong số rất nhiều người trẻ tuổi, luôn có mấy người như là hạc giữa bầy gà, đi đến đâu là hấp dẫn đại đa số ánh mắt của người khác, làm cho không ai có thể khinh thường.
Tống Dữ Tinh có thể được coi là một người như vậy, từ khi đi vào quán bar đến giờ được nửa tiếng, mười người đã tiếp cận cậu, trai gái đều có cả.
Sàn nhảy nhiều người, vô số ánh mắt dừng lại trên người cậu, hoặc là kinh diễm đánh giá, hoặc là tràn ngập dục vọng trần truồng lộ liễu.
Khuôn mặt tuấn tú tinh xảo của thanh niên bị ánh đèn mờ bao phủ, da cậu trắng nõn, đến mức như bị bệnh, mang theo chút cảm giác nhìn không thấu, ngũ quan nửa non nớt nửa thành thục.
Trên sống mũi cao thẳng là gọng kính bằng kim loại, cặp mắt nhạt màu gần giống màu hổ phách được bao trùm bởi tròng kính trong suốt, dưới đuôi mắt phải còn có một nốt ruồi lệ chí nho nhỏ, tăng thêm vài phần xinh đẹp cho đôi mắt.
Cậu mặc một chiếc quần jean rách màu lam nhạt cùng với áo sơ mi đen có vẻ chất lượng rất tốt, vạt áo bị gài trong quần, phác họa vòng eo tinh tế như có thể ôm trọn bằng một tay.
Hai nút trên cùng của áo bị cởi ra, lồng ngực trắng nõn và xương quai xanh xinh đẹp lúc ẩn lúc hiện.
Thân thể thanh niên thon dài mảnh khảnh, lối ăn mặc tùy ý lười biếng, trên người cậu vừa có vẻ non nớt trẻ trung lại vừa quyến rũ, cặp kính kim loại càng làm tăng thêm cảm giác văn nhã một cách không đứng đắn.
Hai thứ cảm giác này kết