Trong lúc thi đấu hiệp thứ năm, đối thủ Ninh Hữu được phân phối gọi là "Chiến thần x", một tuyển thủ phi thường nổi danh.
Trong giải thi đấu cơ giáp lần này, "Chiến thần x" lấy thao tác hoàn mỹ, thủ pháp thô bạo của hắn mà nổi danh, cơ hồ là mỗi đối thủ gặp được trong vòng mười phút đã bị hắn hoàn toàn giải quyết, hơn nữa bộ dáng bị loại trừ cực kỳ thảm thiết, điều khiển cơ giáp cơ hồ là không có chỗ nào không hoàn hảo.
Rất nhiều người nghe được tên "Chiến thần x" đều nhịn không được có chút khiếp sợ.
"Cũng không biết lần này ""Người may mắn"" đối chiến với "chiến thần ma quỷ", ""Người may mắn"" còn có thể duy trì vận tốt của cậu ta nữa không", một người vui sướng khi người gặp họa nói.
"Anh nhìn tuyển thủ chọn lựa lần này đi, liền biết vận khí của người gọi là ""Người may mắn"" này đã hoàn toàn dùng hết rồi, nếu là cậu ta còn có vận khí, sao có thể sẽ an bài cho cậu ta nhân vật ma quỷ như vậy."
"Lần này chúng ta phải hảo hảo xem diễn mới được!"
Trải qua một hồi phong ba ngày hôm qua cùng sáng hôm nay, tất cả mọi người của khu thi đấu thứ tám đều đã biết Ninh Hữu "Người may mắn" này, tuy rằng ban chủ sự đã giải thích đối với sự kiện lần này, để cho mọi người hiểu rõ người này là thật sự may mắn mà không phải là dùng quan hệ đi cửa sau. Nhưng là bởi vì như vậy, rất nhiều người bởi vì mình ban đầu hiểu lầm Ninh Hữu, sau lại phát hiện ra mình sai lầm, cảm thấy thẹn liền nhịn không được giận chó đánh mèo với cậu.
Đại bộ phận mọi người đều chuẩn bị chờ xem trò hay của "Người may mắn" nổi danh này.
"Lần này có thể được cùng cậu thi đấu, thật sự cực kỳ cao hứng", "Chiến thần x" xoa tay hầm hè, "Tôi đã sớm muốn kiến thức một chút cái gọi là "Người may mắn" rốt cuộc là người như thế nào, tôi thật muốn nhìn xem một chút lần này cậu còn có thể may mắn chạy thoát từ trong tay tôi nữa hay không."
"Chiến thần x" là một tráng hán cao lớn cơ bắp bí khởi, thanh âm tựa như chuông lớn.
Ninh Hữu chỉ là lễ phép gật gật đầu, làm lễ tiết cơ bản nhất giữa các tuyển thủ, sau đó liền dựa theo chỉ thị của trọng tài bước lên cơ giáp của mình.
Hiệp thứ năm vòng dự tuyển rất khác so với mấy hiệp trước.
Trong bốn hiệp lúc trước, cơ giáp của bọn họ đều không trang bị vũ khí, tất cả các tuyển thủ cạnh tranh đều là dựa vào vật lộn thuần túy, hiện tại tới hiệp thứ năm, chủ sự mới cho bọn họ cơ giáp có trang bị vũ khí cơ bản nhất—— súng laser và chiến đao.
Hai loại vũ khí này được chọn một, vũ khí Ninh Hữu lựa chọn chính là tương đối thuận tiện chiến đấu xa một chút—— súng laser.
Súng laser tuy rằng có uy lực và tầm bắn đều có ưu thế phi thường lớn, nhưng là nguồn năng lượng bên trong hữu hạn, năng lượng bên trong súng laser hiện tại bọn họ được trang bị chỉ đủ cho bọn họ bắn ra ba lần, cho nên đại bộ phận người kỹ thuật không tốt lắm đều lựa chọn chiến đao.
"Chiến thần x" lựa chọn cũng là chiến đao, trang bị ở trên cơ giáp của hắn có vẻ cuồng dã khí phách.
Theo trọng tài ra lệnh một tiếng, không khí trong phòng tức khắc trở nên khẩn trương.
"Chiến thần x" điều khiển đùi phải cơ giáp hơi cong, dùng sức một cái liền chạy nhanh về phía Ninh Hữu.
Tốc độ cực nhanh.
Dựa theo sức bật này, cho dù "Chiến thần x" không làm bất luận động tác gì, chỉ cần đụng phải liền sẽ sinh ra tổn hại cực đại đối với cơ giáp của Ninh Hữu!
Mà ở bên ngoài nhìn vào, "Viêm Hoàng" thì lại là cực kỳ trúc trắc hướng về bên cạnh bước một bước dài, thời điểm rơi xuống đất, có lẽ là thời gian thao tác có vấn đề, đến cả đứng thẳng cũng không xong.
"Chiến thần x" đã tới trước người "Viêm Hoàng", rút ra chiến đao trên người mình, hung hăng mà phần đầu chém xuống "Viêm Hoàng".
Đao phong sắc bén khủng bố.
"Viêm Hoàng" lảo đảo lắc lư thân mình nỗ lực nửa ngày rốt cuộc vẫn không chịu đựng nổi, đột nhiên lệch đi sang bên cạnh, theo quán tính mà "đằng đằng đằng" hướng sang bên phải chạy vài bước.
Chiến đao bén nhọn chém xuống hư không sau thân mình "Viêm Hoàng".
Chỉ kém một giây, "Viêm Hoàng" sẽ lập tức bị chém thành hai nửa!
"Tiểu tử vận khí của cậu quả nhiên là rất tốt!", thanh âm của "Chiến thần x" từ bên trong cơ giáp truyền ra, nghe không ra hỉ nộ.
Vừa dứt lời, hắn liền linh hoạt xoay người, đùi phải uốn lượn tăng lực, hướng tới phương hướng của "Viêm Hoàng", đột nhiên vung lên!
"Bồng" một tiếng vang lớn.
"Viêm Hoàng" vừa mới đứng vững liền bị đá bay ra ngoài, hung hăng nện trên mặt đất.
Bị nện trên mặt đất "Viêm Hoàng" hiển nhiên là có chút kinh hoảng không biết làm sao, thế nhưng cũng không có điều chỉnh phương hướng mà hướng về phía không khí xả một phát súng.
Súng laser tổng cộng có ba lần cơ hội bắn đã bị lãng phí một lần cơ hội như vậy.
Nhìn thấy địch nhân bị dọa đến không biết phải làm sao, tâm tình của "Chiến thần x" hiển nhiên là rất tốt, "Tôi nhất định sẽ cho cậu một cái thống khoái!"
Vừa dứt lời, "Chiến thần x" dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi vọt tới bên người "Viêm Hoàng", một chân dẫm xuống cố định ngực cậu, đem thân mình đã sắp vươn dậy dẫm thật mạnh xuống, sau đó giơ tay phải của mình lên, hướng tới cánh tay trái của "Viêm Hoàng" đột nhiên chém xuống!
Tại một chốc kia, "Viêm Hoàng" giơ lên cánh tay phải của mình về phía "Chiến thần x", họng súng laser lập loè ánh sáng tím.
"Mắng lạp ~"
Chiến đao chém thật sâu vào cánh tay phải của "Viêm Hoàng".
Mà lúc này, súng laser của "Viêm Hoàng" cũng bắn ra.
Chỉ là họng súng lại lệch lạc ba phân đối với cabin của "Chiến thần x".
"Vừa thấy là biết ngay tay mới, thật là đáng tiếc"
"Cabin chính là vị trí công kích quan trọng nhất, nếu không công kích ở đó, địa phương khác bị súng laser bắn trúng căn bản là không làm sao được."
Mọi người trước màn hình thở dài không thôi.
Chỉ là, ba người cùng một phòng với Ninh Hữu lại có phản ứng không giống người thường.
Râu quai nón sờ sờ cằm mình, trên mặt tràn ngập hứng thú.
Mà hai người khác thì lại là ánh mắt lóe lóe, biểu tình ngưng trọng, đôi mắt vốn chỉ là ngẫu nhiên nhìn về phía màn hình lúc này cũng đã gắt gao nhìn chằm chằm.
Sau khi "Bồng" một tiếng vang nhỏ, súng laser bắn trúng "Chiến thần x", nhưng lại không có chút nào hao tổn đối với hắn.
"Chiến thần x" cười dữ tợn hai tiếng, trên tay dùng sức một cái, cánh tay trái của "Viêm Hoàng" bị bổ xuống.
Mà lúc này, cánh tay phải của "Viêm Hoàng" run rẩy một cái, súng laser lại một lần nữa bắn vào trên người "Chiến thần x".
Nhìn thấy cảnh tượng này, râu quai nón, nam tử mặt nạ và nam nhân trung niên tang thương kia, đồng tử đều kịch liệt co rụt lại.
Bị chặt bỏ cánh tay trái, súng laser cũng đã dùng xong một lần xạ kích cuối cùng, "Viêm Hoàng" hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu.
"Đi chết đi!"
"Chiến thần x" lạnh giọng quát, trong giọng nói mặt tràn ngập hưng phấn, hắn cao cao giơ lên chiến đao của mình.
Toàn bộ chiến đấu tiến vào □□.
Chỉ cần một đao này của hắn đi xuống, trận thi đấu này liền hoàn toàn kết thúc.
Mà dưới sự quan sát cùng chờ mong của tất cả mọi người, "Chiến thần x" lại dừng động tác của mình lại, đột nhiên đảo về phía sau.
Nện thật mạnh ở trên mặt đất.
Một thanh âm vang lên vang dội, đem thần trí của mọi người đều gọi trở về.
"Trận thi đấu này, Viêm Hoàng thắng!"
Tất cả tuyển thủ quan khán thi đấu, một mảnh ồ lên.
"Sao có thể?!"
"Lần này cũng không thể vẫn là bởi vì "Chiến thần x" cũng bị tiêu chảy đi! Lừa ai đâu?!"
Trong phòng h23.
Ba người quan khán thi đấu có chút suy nghĩ.
"Quả nhiên là có ý tứ!", Râu quai nón ha ha nở nụ cười, "Mình thật sự là càng ngày càng thích nhóc con này."
Nam nhân tang thương không nói gì thì lại là khuôn mặt nghiêm túc, mắt lộ ra tinh quang, chỉ là chỉ trong nháy mắt liền biến mất vô tung vô ảnh, phảng phất như chỉ là ảo giác.
Mỗi một lần chiến đấu kết thúc, nhân viên giải thích đều sẽ tiến hành một lần phân tích ngắn ngủi đối với lần thi đấu này.
"Tin tưởng tất cả mọi người đều ôm nghi vấn không nhỏ đối với lần thi đấu này, để cho chúng ta nhìn xem chiến thần ma quỷ của chúng ta rốt cuộc là thua như thế nào đi!"
"Đầu tiên, tôi cần phải phi thường nghiêm túc nói cho tất cả mọi người, "Chiến thần x" lần này thi đấu thua xác thật không phải bởi vì bị tiêu chảy", người giải thích đầu tiên là hài hước vui đùa một cái, sau đó sắc mặt ngược lại liền trịnh trọng, "Đối với sự tình lần này tôi chỉ muốn nói, tuyển thủ Viêm Hoàng của chúng ta nếu không phải một "Người may mắn", vậy nhất định là một cao thủ cơ giáp tâm tư kín đáo kỹ thuật cao siêu!"
"Tất cả mọi người đều rất kỳ quái vì cái gì "Chiến thần x" ở thời điểm thắng lợi cuối cùng ngược lại lại ngã xuống", người giải thích dừng một chút.
"Đây là bởi vì hai phát súng mà tuyển thủ Viêm Hoàng bắn ra kia, vừa vặn xỏ xuyên qua đường bộ khống chế cơ giáp của cabin."
Nghe được những lời này của người giải thích, sắc mặt của mọi người thoáng chốc liền thay đổi.
"Thời điểm tuyển thủ Viêm Hoàng bắn ra phát súng thứ nhất thời điểm tôi không có để ý, bởi vì hắn bắn lệch khỏi quỹ đạo cabin bên cạnh ba phân, tuy rằng bắn xuyên qua xác ngoài của cơ giáp, nhưng là đối với "Chiến thần x" một chút ảnh hưởng cũng không có. Mà thời điểm hắn bắn ra phát súng thứ hai, lại vừa lúc thông qua họng súng thứ nhất, trực tiếp bắn vào bên trong cơ giáp."
"Hơn nữa trực tiếp bắn xuyên qua đường chủ tuyến cabin khống chế cơ giáp."
Tất cả mọi người lặng im, sự tình người giải thích nói ra bọn họ đều hiểu rõ, nhưng là, sao có thể?!
Hai phát súng bắn vào một chỗ hơn nữa không có một chút lệch lạc nào, bọn họ tất cả mọi người đều không có khả năng làm được, càng đừng nói là tìm đúng đường bộ bên trong cơ giáp rồi bắn xuyên qua!
Người giải thích sau khi nói xong tạm dừng rất lâu, phảng phất như là đang chờ khán giả tiêu hóa chuyện này.
"Theo cá nhân tôi mà nói, tôi càng tin tưởng tuyển thủ bốn lần thi đấu ba lần luân không một lần đối thủ tiêu chảy của chúng ta, là một "Người may mắn" triệt triệt để để ", người giải thích cười nói, "Trận thi đấu ngày hôm nay, không có vận khí siêu cao, sao có thể đánh ra được."
"Để chúng ta chúc mừng vận khí tốt của tuyển thủ Viêm Hoàng nào!"
Người giải thích cuối cùng giải thích, đạt được mọi người nhất trí tán đồng, so với một đại sư cơ giáp kỹ thuật tương đối cao siêu, bọn họ càng tình nguyện Ninh Hữu là một "Người may mắn" rõ đầu rõ đuôi hơn.
————
"Hôm nay thật sự là quá mức nghiện, cái rách nát chiến thần gì đó, quả thực chính là không chịu nổi một kích!", Viêm Hoàng từ trên mạng giả lập rời khỏi tới lúc này vẫn còn hưng phấn mà nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
"Nga? Chơi rất vui vẻ sao?"
"Đó là đương nhiên rồi!", Viêm Hoàng thuận thế tiếp lời, sau đó đột nhiên phản ứng lại, nhìn về phía người bên cạnh mình. Theo một tiếng thét chói tai, cẳng chân thoáng chốc biến thành vòng lăn, "Vèo" một tiếng chạy trốn sang bên cạnh.
"Đứng lại", nam nhân lạnh giọng mở miệng.
Động tác chạy trốn của Viêm Hoàng ngừng lại, ủy ủy khuất khuất xoay người đối mặt với Kỳ Tĩnh.
"Quên ta đã nói gì rồi?"
Viêm Hoàng cúi đầu, không nói gì.
"Tự mình giao đồ ra đi", Kỳ Tĩnh không có nói thêm một câu nữa.
Viêm Hoàng sau khi giằng co một lúc lâu, cuối cùng vẫn là động thủ đem tấm thẻ trong lồng ngực bắn ra.
"...... Tui còn có một ước định quan trọng...... Có thể để tui hoàn thành rồi lại thu không?", Viêm Hoàng nhỏ giọng hỏi thử.
Kỳ Tĩnh không nói gì.
Viêm Hoàng thất vọng cực kỳ, chỉ có thể đi đến đến trước mặt Kỳ Tĩnh, đem thẻ mạng của mình đưa qua.
Một khắc lúc sau, Kỳ phu nhân đã trở lại.
"Tiểu Viêm Hoàng con làm sao vậy?", Kỳ phu nhân chạy nhanh qua.
Viêm Hoàng ở đó ủy ủy khuất khuất co thành một khối.
"Mẹ bất quá chỉ là đi ra ngoài một chuyến, như thế nào con lại thành như vậy?"
Kỳ phu nhân vừa mới nói xong liền thấy được tấm thể của Viêm Hoàng còn kkịp bị thu hồi, tức khắc mắc nghẹn.
"Ách...... Cùng lắm thì lại chờ một tháng nữa...... Cũng không phải quá dài a ha ha......"
Ba ngày sau.
Kỳ Tĩnh liên tiếp lên mạng giả lập, chuẩn bị đi xử lí một chút việc.
Lúc đi vào, Kỳ Tĩnh nhìn hoàn cảnh lạ lẫm chung quanh mà nhíu nhíu mày.
Thị giác hiện tại của anh rất là kỳ quái.
Ánh mắt Kỳ Tĩnh ngừng lại, giây lát liền minh bạch cái gì, định lui ra ngoài.
"Viêm Hoàng cậu hôm nay tới cũng thật đúng lúc."
Kỳ Tĩnh nhìn lại, phát hiện là một thanh niên tuấn lãng thoạt nhìn làm người ta cảm thấy cực kỳ thoải mái, gương mặt khi cười rộ lên còn lộ ra hai cái má lúm đồng tiền nhỏ nhợt nhạt, không duyên cớ lại nhiều ra một chút tính trẻ con cùng sức sống.
......
Ninh Hữu cảm thấy hôm nay Viêm Hoàng cực kỳ kỳ quái, lúc bình thường thì ríu rít nói không ngừng, hôm nay lại một câu cũng không có nói, trầm mặc có chút khác thường.
Tuy rằng kỳ quái, nhưng là Ninh Hữu vẫn không có hoài nghi là thay đổi người.
"Tay của tôi thao tác vẫn có chút không thuần thục, vừa
rồi lúc luyện động tác toàn đá, cứ cảm thấy có chút không thích hợp, cậu giúp tôi nhìn xem rốt cuộc là như thế nào", lời vừa mới nói xong, Ninh Hữu liền thao túng cơ giáp làm một động tác toàn đá.
Thời điểm cuối cùng đá chân, động tác đình trệ một chút, lực đạo đá ra bị giảm năm thành.
"Cường độ thời gian bảo trì fl kiện kìm đều không đủ, khoảng cách thời gian hai kiện kìm quá dài. Hai kiện bảo trì thời gian cần vượt qua 1s, khoảng cách không thể vượt qua 0.5s "
Ánh mắt Ninh Hữu sáng lên, dựa theo "Viêm Hoàng" nói lại lần nữa thí nghiệm một phen, mặc dù còn có chút không thuần thục, làm cho động tác vẫn như cũ không tiêu chuẩn, nhưng là so với lúc trước thì tốt hơn nhiều.
"Viêm Hoàng cậu cũng thật lợi hại!", Ninh Hữu không khỏi tán thưởng.
Viêm Hoàng vẫn như cũ trầm mặc, một câu cũng chưa nói.
Ninh Hữu bởi vì trầm mê với huấn luyện cơ giáp cũng không có chú ý lắm, ngay sau đó bắt đầu huấn luyện luân phiên tiếp theo.
Thời gian trôi qua bốn giờ, Ninh Hữu có chút lưu luyến dừng động tác của mình.
"Tôi phải về nhà rồi, ngày mai thời điểm đấu vòng loại cậu nhớ rõ phải đến sớm một chút!", Ninh Hữu cười chào hỏi Viêm Hoàng, thân ảnh liền trở nên phai nhạt.
Kỳ Tĩnh rời khỏi mạng giả lập, liền đem thẻ mạng bên trong rút ra, cất vào bên trong ngăn kéo. Cẩn thận quan sát một trận, phát hiện thẻ mạng của mình rơi ở dưới bàn, nhặt lên một lần nữa bỏ vào trong máy khởi động mạng giả lập của mình.
Trước khi anh lại lần nữa tiến vào mạng giả lập, động tác dừng lại một lúc lâu, sau đó lại mở ngăn kéo ra, đem thẻ mạng lúc trước bỏ vào đem ra một lần nữa, đặt tới trên mặt bàn.
——
Vòng dự tuyển tổng cộng tám khu khi đấu, mỗi một khu thi đấu cuối cùng tuyển ra chín người, hơn nữa ban đầu trực tiếp thăng cấp đấu vòng loại 50 người, tham gia đấu vòng loại tổng cộng có 122 người.
Đấu vòng loại cùng vòng dự tuyển khác nhau, không đơn thuần chỉ là tất cả vũ khí hoàn toàn khác biệt, hơn nữa đồng thời tiến hành chỉ có bốn trận thi đấu, trang bị chuyên nghiệp nhân viên giải thích trực tiếp kỹ càng tỉ mỉ tình hình chiến đấu cho các tuyển thủ còn lại cùng khán giả quan khán thi đấu.
Trình tự thi đấu là ngẫn nhiên, Ninh Hữu bị sắp xếp tới cuối cùng.
Vòng đấu loại nhiệt độ so với vòng dự tuyển thì nóng hơn nhiều, trong phòng đại sảnh cơ giáp cùng bên ngoài ngồi đầy quần chúng vây xem.
Trong một căn phòng xa hoa.
"Việc thi đấu đã an bài tốt chưa?"
"Vâng, đã an bài thỏa đáng, thiếu gia lần này tuyệt đối có thể thăng cấp."
"Làm không tồi, chờ qua vòng đấu loại, phải sau khi trình tự thi đấu bán kết ra thì cũng nhất định phải lập tức đi an bài tốt."
"Thuộc hạ hiểu rồi."
Ninh Hữu ngồi ở trong phòng chống cằm quan khán tình trạng thi đấu, ở trong đầu còn thường thường nói một câu với Viêm Hoàng.
"Viêm Hoàng, hôm nay cậu như thế nào lại an tĩnh như vậy, thật không giống cậu."
Viêm Hoàng không có trả lời.
Ninh Hữu có chút buồn bã mất mát, lúc bình thường Viêm Hoàng ở trong đầu cậu ríu rít, cậu cũng có chút hy vọng nó an tĩnh một chút, nhưng là hiện tại Viêm Hoàng lại không nói gì, Ninh Hữu lại có chút không thích ứng được.
Có phải hôm nay tâm tình của Viêm Hoàng không tốt không?
Ninh Hữu cũng không có tâm tình đi quan khán thi đấu cơ giáp, bắt đầu ở trong đầu yên lặng nghĩ cách khuyên nó.
"Cậu cảm thấy thi đấu lần này ai có thể thắng?"
Không phản ứng.
"Cũng không biết thi đấu lần này có thể thắng được bao nhiêu tiền thưởng, tôi nghĩ nếu tôi thật sự cầm được quán quân, tặng cho cậu một món quà thì thế nào?"
Vẫn như cũ không phản ứng.
Sắc mặt Ninh Hữu đau khổ, bỗng nhiên trong đầu quang mang chợt lóe.
"Không phải cậu thường xuyên nói cái chủ nhân giống như hoàng thế nhân kia của cậu sao, hiện tại cậu đã đến đây lâu như vậy, anh ta có phát hiện ra cậu không?"
Ninh Hữu bỗng nhiên cảm thấy chung quanh có chút lạnh.
"Tôi cảm thấy cái chủ nhân kia của cậu cũng là đặc biệt đáng giận, sao lại hạn chế người khác ra chơi chứ, một mình ở nhà thật không có ý nghĩa gì."
Ninh Hữu theo ý tưởng lúc trước của Viêm Hoàng nói lại một lần, trước kia lúc cậu nói những lời này, Viêm Hoàng luôn là lòng đầy căm phẫn vội vàng nói theo, cậu lần này cũng là muốn dẫn Viêm Hoàng nói chuyện, kết quả lại phát hiện Viêm Hoàng vẫn như cũ cực kỳ trầm mặc.
Hơn nữa, áp khí chung quanh còn có chút thấp.
Người tu chân luôn có một loại dự cảm không thể hiểu được, Ninh Hữu cũng bởi vì loại dự cảm này mà dừng đề tài mình đang đàm luận, ngược lại bắt đầu đem lực chú ý phóng tới trên màn hình đang truyền phát tin thi đấu.
Sau khi ngưng hẳn đề tài Ninh Hữu mới cảm giác thấy nhiệt độ chung quanh chậm rãi tăng trở lại, không biết vì cái gì, bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi quan khán ước chừng không sai biệt lắm nửa ngày thi đấu, rốt cuộc đã đến phiên cậu lên sân khấu.
Lần này đối thủ của cậu là một người không tham gia vòng dự tuyển, nói cách khác, cậu gặp được chính là một chiến sĩ cơ giáp rất có danh khí ở trên mạng giả lập.
"Người may mắn phi thường nổi danh ở vòng dự tuyển, lần này phi thường vinh hạnh được gặp phải cậu", "Sơn Tiêu" phi thường có lễ phép làm một cái lễ đối thỉ với Ninh Hữu, Ninh Hữu cũng lễ phép trả về một cái, cảm giác của cậu đối với người này không tồi, nho nhã lễ độ, cũng không giống những người lúc trước cậu đụng phải, đối với cậu không phải coi khinh thì chính là khiêu khích.
Theo trọng tài ra lệnh một tiếng, cái loại cảm giác khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ ôn hòa của "Sơn Tiêu" tức khắc tiêu tán không còn một mảnh, ngược lại là khí thế sắc bén đột nhiên nổi lên.
Ninh Hữu lần đầu có cảm giác nguy cơ.
Thế công của "Sơn Tiêu" cực kỳ sắc bén, không chấp nhận được Ninh Hữu có một tia qua loa nào, nếu cậu dùng chính là linh thức thì thật ra một tia vấn đề cũng không có, nhưng hiện tại cậu dùng là thao tác tay không quá thuần thục, giữa các bước đi có một chút hoảng loạn.
"Xem ra lúc trước cậu khẳng định là giấu dốt", "Sơn Tiêu" nở nụ cười.
Giờ phút này Ninh Hữu phản ứng so với lúc ở vòng dự tuyển ngay cả đường cũng đi không xong hoàn toàn là khác nhau như trời với đất, thân hình thập phần linh hoạt.
Súng laser công kích cọ qua chỗ vai trái của mình, để lại một mảnh đen nhánh, Ninh Hữu không khỏi híp híp mắt. Một bên khống chế thân thể tiếp tục né tránh, một bên ở trong đầu tự hỏi như thế nào mới có thể không dấu vết thắng lợi. Dựa theo tâm ý của Ninh Hữu, cậu thật ra càng muốn trực tiếp đổi thành thao túng linh thức, nhưng là suy xét đến giao phó mà Viêm Hoàng đã lặp đi lặp lại nhiều lần, Ninh Hữu liền khống chế xúc động của mình.
"Sơn Tiêu" đã bức tới mình tới trước người, một cái đá nghiêng người ngăn cản đường lui của Ninh Hữu, súng laser của "Sơn Tiêu" đối diện với cabin của Ninh Hữu.
Chỉ cần súng laser bắn một cái, Ninh Hữu tất bại.
Mà lúc này, thanh âm của Viêm Hoàng ở vang lên trong đầu cậu.
Đôi tay của Ninh Hữu cơ hồ là theo bản năng dựa theo lời Viêm Hoàng nói mà nhanh chóng chuyển động.
Chỉ thấy Ninh Hữu thao túng cơ giáp lấy tốc độ không thể tưởng tượng cử động, thân mình ngửa ra sau, sau đó một cái lưu loát quay cuồng né tránh công kích của súng laser.
Mà đồng thời khi đang quay cuồng, Ninh Hữu phát động súng laser, nhắm giữa cabin của "Sơn Tiêu".
Ầm ầm một tiếng vang lớn, "Sơn Tiêu" nện thật mạnh trên mặt đất.
Ninh Hữu thắng!
Mọi người ồ lên một mảnh.
"Người may mắn" cái xưng hô này bọn họ đều biết, cái giá trị may mắn quỷ dị kia quả thực là làm cho bọn họ kinh đến rớt răng hàm, nhưng là đồng thời, bọn họ đối với "Người may mắn" này cũng là cực kỳ khinh thường. Kết quả thời điểm thi đấu lần này, hắn thế nhưng chính diện pk rớt "Sơn Tiêu" tiếng tăm lừng lẫy!
Thao tác linh hoạt thân hình thuần thục kia, bộ dáng so với vòng dự tuyển ngay cả bước chân cũng đứng không vững quả là khác nhau như trời với đất, bọn họ nếu còn không biết người này là đang chơi đùa bọn họ thì thật đúng là đồ ngốc.
Đặc biệt là "Đằng Sơn" đã từng cùng một phòng với Ninh Hữu lại bởi vì cố ý thương tổn tuyển thủ mà bị hủy bỏ tư cách dự thi, càng thêm hận đến nghiến răng nghiến lợi.
"Không thể tưởng được cậu lại lợi hại như thế, chúc mừng!", "Sơn Tiêu" chiến bại không có một tia không vui vẻ, ngược lại tràn đầy thưởng thức chúc mừng Ninh Hữu, Ninh Hữu có thể cảm nhận được thành tâm thành ý của hắn.
Ninh Hữu gật gật đầu, "Cám ơn"
Khác với những người khác sau khi thắng thì vui vẻ, Ninh Hữu ngược lại mày ủ mặt ê.
"Làm sao vậy?", đây là câu đầu tiên hôm nay Viêm Hoàng nói với cậu trừ bỏ chỉ huy chiến đấu ra.
Ninh Hữu buồn rầu, "Không phải cậu nói bảo tôi nhẫn nhịn đến cuối cùng mới bùng nổ sao, chính là hiện tại đã hoàn toàn bại lộ, cậu không phải vẫn luôn muốn đến cuối cùng mới xuất kỳ bất ý chiến thắng sao, hiện tại hình như không thể rồi."
Viêm Hoàng lặng im trong chốc lát.
Ninh Hữu mạc danh cảm thấy Viêm Hoàng hình như là có chút...... Không vui vẻ?
"Không có việc gì", sau một lúc lâu, Viêm Hoàng lạnh lùng mở miệng, "Không cần che dấu thực lực, trực tiếp sảng khoái là được."
*Editor: Vâng, thế này chính là gặp nhau rồi... Tuy chưa phải gặp mặt thật