Hai lão thái thái khóc một hồi lâu mới nhớ tới các vãn bối. Sau khi giới thiệu một phen, Cừu Tử Phi nhắc nhở Cừu lão thái thái rằng Quý bà nội và Tử Hòa có lẽ đã mệt mỏi sau chuyến bay. Cừu lão thái thái gật đầu, giận bản thân hồ đồ, lôi kéo Tử Hòa đi ra ngoài, vừa đi vừa khen Tử Hòa bộ dạng tuấn tú.
Quận Thanh bộ dạng cũng không xấu, nhưng từ khi sinh tới giờ chưa từng bị người quá chú ý như vậy. Từ đại sảnh đi đến bãi đỗ xe, Bùi Quận Thanh bị một đường ánh mắt để ý đến nổi da gà mấy tầng.
Thượng Tử Phi mở cửa xe, Quận Thanh mới nhẹ nhàng thở ra, lặng lẽ nói với Tử Phi :” Ta hiện tại tin Vệ Giai thật sự là chết vì bị xem nhiều.”
Tử Phi lái xe, mang theo đoàn người thẳng tiến đến biệt thụ Cừu gia.
Cừu gia là gia tộc Hoa kiều đến Mỹ rất sớm, ở khu người Hoa khá có danh vọng. Cừu gia con cháu khá đông, Cừu lão thái thái sinh 3 trai 2 gái. Trừ bỏ đứa út không có kết hôn, những đứa khác đều tự thành gia khai chi tán diệp, tới rồi đời thứ ba đã có mười mấy người, Bùi Quận Thanh là cháu ngoại lớn nhất, so với Tử Phi lớn hơn một tuổi.
Bọn con cháu đều tự có sự nghiệp gia đình riêng, trừ bỏ ngày tết, bình thường cũng không ở nhà chính. Bất quá bốn ngày sau chính là đại thọ bảy mươi của Cừu lão tiên sinh, đến lúc đó bọn họ đều phải gấp trở về.
Tới Cừu gia, Quý bà nội cùng tiểu Hòa ăn chút ít sau đó đã bị an bài nghỉ ngơi. Tiểu Hòa mệt cực kỳ, mới vừa lúc ngồi máy bay còn bị say máy bay, rất nhanh liền ngủ mất, khi tỉnh lại đã là chạng vạng.
Tiểu Hòa dụi mắt, nhìn xem căn phòng xa lạ, nửa ngày mới nhớ tới bản thân đã ở nước Mỹ, ngồi ở trên giường ngốc một lúc lâu. Nhớ tới bản thân phải nửa tháng sau mới có thể trở về, tiểu Hòa bỗng nhiên có chút hối hận.
Không online, Hạ đại ca có lo lắng hay không? Bản thân giống như khá tùy hứng, ít nhất cũng phải báo cho người ta một tiếng.
Khi Cừu Tử Phi gõ cửa vào, liền nhìn đến một bộ hình ảnh như vậy.
Trời chiều ánh tà dương chiếu vào, một tầng vàng óng ánh bao trùm tất cả bài trí trong phòng kể cả thiếu niên trên giường đang ôm lấy chăn. Rửa mặt, ngủ xong, thiếu niên so với lúc ở sân bay càng thêm đẹp bức người. Nhìn ánh mắt thủy nhuận mê người của cậu, Tử Phi theo bản năng dời tầm mắt xuống, rồi lại nhìn đến hắn lộ ra ngoài chăn tinh xảo trắng noản phấn hồng ngón chân.
Tử Phi khụ một tiếng.” Tỉnh? Đang muốn gọi ngươi, hiện tại không nên ngủ nhiều, bằng không buổi tối ngủ không được, xuống lầu ăn cơm đi.”
Cừu lão tiên sinh đại thọ sắp tới, bọn tôn tử đều lục tục từ bên ngoài trở lại nhà chính. Tiểu Hòa mỗi ngày đều toát ra tân thân thích. Tới rồi hôm trước ngày sinh, trừ bỏ con út của Cừu lão thái thái Cừu Thiếu Tuấn, còn lại đều đến đông đủ.
Quý bà nội cùng tiểu Hòa ở Cừu gia được từ trên xuống dưới nhất trí hoan nghênh. Quý bà nội từ ái, có tri thức sâu rộng, hiểu lễ nghĩa, tiểu Hòa lại nhu thuận đáng yêu, xinh đẹp đến khiến cho người ta nhìn đều luyến tiếc nháy mắt, Cừu gia cao thấp đều vì có thêm một nhà thân thích này mà cao hứng. Cừu bà cố nội lại đắc ý.
Nhưng ở hôm trước thọ yến, tiểu Hòa ngã bệnh, trên ói dưới tả. Tử Phi phát hiện sớm nhất, lập tức lái xe đưa hắn đi bệnh viện, may mắn chỉ bị cảm lạnh khiến cho dạ dày ra vấn đề. Tử Phi bồi tiểu Hòa vào nước biển sau đó về nhà, trực tiếp liền đem tiểu Hòa đưa vào phòng mình.
” Tử Phi biểu ca?”
Tiểu Hòa nhìn xem giường lớn xa lạ, quay đầu nhìn biểu ca đang dọn giường.
” Về sau ngươi ngủ chung với ta.” Tử Phi nói,” Sinh bệnh cần người chiếu cố.”
Tiểu Hòa trước kia sinh bệnh cũng có người lớn ngủ chung, không cảm thấy có gì không ổn, lại vừa nôn ói xong cũng không khí lực nghĩ nhiều, ở trên giường nằm xuống, cười với Tử Phi một cái, liền nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tươi cười có chút suy yếu, lại khiến người ta thương tiếc, Tử Phi ở bên giường sửng sốt một hồi, mới cới áo nằm xuống nghỉ ngơi. Tiểu Hòa chung quy là không thoải mái, ngủ không an ổn, sau đó trở mình rút vào trong lòng Tử Phi, lại yên ổn xuống. Lúc này lại đến phiên Tử Phi ngủ không được.
Ngày hôm sau tiểu Hòa thì khỏe hơn rất nhiều, tỉnh dậy xuống giường đi một chút, cảm thấy bản thân không có vấn đề gì, liền thay quần áo xuống lầu. Dưới lầu, tất cả mọi người đang chuẩn bị cho thọ yến buổi tối, vội đắc chân không chạm đất. Tiểu Hòa cũng thấu qua hỗ trợ, giúp Trương tẩu rửa chén bát sắp dùng, biểu tỷ vừa nhìn thấy đã lớn tiếng thét chói tai:” Tiểu Hòa, ngươi như thế nào đi rửa chén. Đến, cho biểu tỷ nhìn xem, có hư không ?”
Tiểu Hòa sửng sốt, cầm chén đưa qua:” Tiểu Đạo biểu tỷ, không có hư nha.”
” Ai nói cái này.” Tiểu Đạo cầm chén ném qua một bên, tróc lấy tiểu Hòa tỉ mỉ lăn qua lộn lại xem a xem, sờ a sờ từ trên xuống dưới. Tiểu Hòa đại quẫn, dùng sức rút về.
Tiểu Đạo cười ha hả, dụ hống:” Tiểu Hòa bảo bối, ngươi đã khỏe a? Đi dạo phố với các biểu tỷ thôi?”
Tiểu Hòa lắc đầu.” Trên đường người nhiều lắm.”
Tiểu Hòa từng hiếu kì cùng bọn họ dạo phố một lần, bất quá không phát hiện có gì kỳ lạ liền không hứng thú lại đi.
Tiểu Đạo hai tay đi nắn tiểu Hòa nộn nộn mặt:” Ở đâu nhiều người, còn nhiêu người hơn chung quanh chúng ta sao?.”
Tiểu Hòa nháy mắt mấy cái, nhìn nàng. Tiểu Đạo bị đả bại, che khuất hai mắt mình:” Ô, đừng nhìn ta như vậy, ta sẽ biến thân.”
Tử Phi vừa lúc từ bên ngoài trở về, nhìn đến tiểu Hòa ở dưới lầu, nói:” Sao lại chạy xuống đây, ngươi thân thể còn không có khỏe.”
Tiểu Hòa nói:” Tử Phi biểu ca, ta đã khỏe rất nhiều.”
Tử Phi nói:” Nghe lời.”
Tiểu Hòa không muốn làm trái hắn, gật đầu, xoay người đi lên lầu.
Tiểu Đạo lưu lưu ánh mắt, kéo lấy đang cũng muốn lên lầu -Tử Phi,” Uy, tối hôm qua ngươi cùng tiểu Hòa bảo bối ngủ chung hả? Ngươi hôm nay dậy trễ nha.”
Tử Phi đánh rớt tay nàng,” Không lớn không nhỏ.”
Dưới sự đề nghị của Tử Phi, đêm đó thọ yến tiểu Hòa không có xuất hiện. Trước khi tân khách đến, tiểu Hòa đã cúi đầu chúc mừng Cừu lão tiên sinh, rồi đi lên nghỉ ngơi.
Dưới lầu là yến hội náo nhiệt, tiểu Hòa ở trên lầu đọc sách, nhìn trang giấy mà thất thần, chữ viết mơ hồ lên. Hắn nhớ tới bộ dáng Hạ Khinh Y lo lắng tìm kiếm mình, trong lòng bỗng nhiên rất khó chịu, nhớ tới Hạ Khinh Y ôm Tiểu bạch cẩu, lại cảm thấy vui vẻ nói không nên lời. Trên mặt biến ảo vừa vui vừa ưu, cuối cùng thở dài một hơi.
Còn năm sáu ngày là có thể đi về.
Tiểu Hòa ngủ một hồi, tỉnh lại đã hơn 10 giờ. Nghiêng đầu nghe một chút động tĩnh dưới lầu, đã không có tiếng vang gì, tựa hồ các tân khách đã tán đi . Tả hữu ngủ không được, tiểu Hòa đứng dậy đi cầu thang thăm dò nhìn xem.
Dưới lầu tân khách quả nhiên đã về hết, tất cả mọi người ngồi ở sô pha nói chuyện phiếm. Cừu lão thái thái nhìn thấy tiểu Hòa ở lầu hai thăm dò, ngoắc nói:” Tiểu Hòa xuống đây, đến Đại bà nội nơi này.”
” Vâng ạ.” Tiểu Hòa nói, nhìn