Vẫn là cái sân đã logout một tháng trước. Kế bụi cỏ tươi tốt, Tiểu bạch cẩu mượt như nhung từ ảnh chiếu mờ mờ biến thành thật thể.
Tiểu bạch cẩu ảo não nhìn xem chân trái chân phải của mình. Sao lại quên mất chứ, thời gian thú biến còn chết hết thời hạn. Bất quá cẩu cẩu lập tức liền vui vẻ lên, hứng thú ở trong bụi cỏ chạy hai vòng, cảm nhận cảm giác trở về trò chơi. Tiểu bạch cẩu quơ quơ 4 chân nhỏ chạy hướng về phía cửa. Vọt tới đại môn, nó mới phát hiện một chuyện tình rất bi thảm.
Đại môn khóa rồi.
Đại môn khóa từ bên ngoài.
Tiểu bạch cẩu ngồi xổm trên mặt đất, mở ra hộp thư. Hạ đại ca không online, không biết có phải đang ẩn account hay không ? Tiểu Hòa cõi lòng đầy hy vọng nhắn một chữ ” Gâu” đi, đợi nửa ngày không có hồi âm, lúc này mới nghĩ ra Hạ đại ca hiện tại đang đi làm, căn bản sẽ không onine.
Aizz
.
Tiểu bạch cẩu lưu luyến đi bộ trong sân, vốn nghĩ logout bỗng nhiên nhớ tới lần trước Phong Hồi Tuyết nói Hạ đại ca ở chỗ này chờ hắn login rất lâu, lại không muốn logout.
Lúc Hạ đại ca ở đây chờ hắn, Hạ đại ca đang làm gì ?
Tiểu bạch cẩu nằm trên bụi cỏ, móng vuốt cẩu bới bới bụi cỏ. Có một con dế mèn đi ngang qua, bị Tiểu bạch cẩu chặn đường, sau khi ngừng một chút nó bắt đầu trèo qua móng vuốt chó để qua. Tiểu bạch cẩu nắm chân nó, bỏ nó qua bên kia.
Thái dương tốt lắm, Tiểu bạch cẩu nằm ngửa tứ chi giang ra, phơi bụng dưới nắng.
Gió thổi a thổi, cỏ lay a lay, Tiểu bạch cẩu nằm trong sân lăn a lăn. Đang lăn qua lăn lại, Tiểu bạch cẩu bỗng nhiên phát hiện một lổ nhỏ tròn tròn ở trên tường phía sau viện.
———
Nguyệt Tại Thủy Thiên đứng đón gió xuân khoái ý trên căn phòng lầu ba của tửu lâu, cách tấm màn che, nhìn ngắm người người tới lui trên ngã tư đường dưới lầu.
Làm phụ đạo viên , tập huấn quân sự cũng không cần mỗi ngày đều có mặt ở trường quân đội. Tuy rằng trường quân đội cũng cấp cho phụ đạo viên ký túc xá, nhưng Nhạc Tại Uyên chưa từng ở nơi đó trụ quá, mặc kệ có trễ bao nhiêu đều đã lái xe quay về nội thành. Hiện tại hắn login ngay tại ký túc xá của A, nhưng thân đang trong trò chơi, suy nghĩ cứ hướng về chuyện tình bên ngoài trò chơi.
Trong phòng còn có vài thành viên trung tâm của Thủy Thiên Các. Chính sự đã thảo luận xong, họ đang nhàn nhàn ăn uống nói chuyện phiếm. Buồn khổ của kiến thành thất bại một tháng trước đã tiêu tán không ít. Đối với cừu hận kẻ đã phá hư việc kiến thành, khi nhìn đến bộ mặt thực ngoài đời của người phá hư đó, bọn họ sinh ra biến hóa khó nói rõ. Bọn họ đều biết rõ người trong sự kiện “Con chó nhỏ cắn chết lão Đại”, khi biết được Nguyệt Tại Thủy Thiên cư nhiên đi làm phụ đạo viên cho lớp của Tiểu Hòa Lưu Thủy, tâm tình họ liền càng vi diệu.
” Lão Đại, ngươi làm phụ đạo viên có phải tính toán chỉnh Tiểu Hòa Lưu Thủy không ?” Dũng ca hỏi.
” Ta làm sao sẽ đi làm khó sinh viên của mình chứ.” Nguyệt Tại Thủy Thiên mỉm cười.
” Ảnh chụp trên mạng có phải đã qua photoshop không? Ta không tin có người đẹp đến như vậy. Ít nhất ánh mắt khẳng định đã qua Photoshop, liếc mắt một cái liền nhìn ra.” Thủy Thương khá quan tâm vấn đề này.
” Về sau các ngươi nếu đến Bắc Kinh, có thể tự nhìn xem.”
” Muốn nhìn có thể nhìn sao? Lão Đại, khẩu khí của ngươi giống như Tiểu Hòa Lưu Thủy là người nhà của ngươi vậy.” Dũng ca cười hắc hắc.
” Nói không chừng……” Nguyệt Tại Thủy Thiên mỉm cười, ánh mắt nhìn dưới lầu chợt bị kiềm hãm, tiếp theo thế nhưng trực tiếp vén rèm lên, từ lầu ba nhảy xuống.
———–
Tiểu Hòa theo bên trong lỗ chó chui đi ra, làm một quyết định thật vĩ đại, quyết tâm từ Kim Lăng chạy tới Ứng Hối thành, như vậy lần sau login liền trực tiếp nhìn thấy Hạ đại ca.
Tiểu bạch cẩu dọc theo lề đường xuyên qua phố xá sầm uất, bôn hướng cửa thành. Mắt thấy sắp ra khỏi thành, tai họa bất ngờ ập xuống.
” Oa, con chó nhỏ thật đáng yêu nha, đáng yêu quá đáng yêu quá~~!” Mấy nữ hài tử thét chói tai vang lên. Sau khi bị tiếng thét chói tai dọa chấn động đến, tiểu Hòa đã bị một nữ hài tử ôm lấy, dùng sức nhu a, vuốt ve a, niết a, thét chói tai a, sau đó đặt tại bộ ngực mềm mại tiếp tục vuốt ve.
Tiểu Hòa mộng.
Sau đó Tiểu bạch cẩu ngây thơ bị một cô gái khác cướp đi, tiếp tục đặt tại bộ ngực mềm mại vuốt ve…… Sau đó người kế tiếp.
Chờ tiểu Hòa rốt cục hiểu được phải phản kháng thì đã muốn bị ba nữ tử chà đạp qua.
Khi cô gái thứ ba lưu luyến không rời đem Tiểu bạch cẩu đang liều mạng giãy dụa đưa cho nữ sinh thứ tư, Tiểu bạch cẩu đã bị một đôi tay tao nhã của nam nhân cướp đi.
Tiểu bạch cẩu bị chà đạp đến nỗi bộ lông rối rắm, hai mắt xoay vòng vòng, vựng hồ hồ chân chó đứng ở trong lòng bàn tay của nam nhân mà run run, nhất thời chưa từ tập kích khủng bố khôi phục lại.
Các cô gái nhìn thoáng qua lẫn nhau, trong đó một người cố lấy dũng khí mặt đỏ hỏi vị nam nhân ôn nhã tuấn mỹ trước mắt.” Con chó con này là của ngươi sao?”
Nam nhân ngón tay thon dài mềm nhẹ chải vuốt sợi lông lộn xộn chíp bông của Tiểu bạch cẩu, trên mặt trước sau như một ôn hòa tươi cười.” Không sai, là ta nuôi.”
Tiểu bạch cẩu nháy mắt lông đều dựng thẳng lên. Giọng nói này….. Tiểu bạch cẩu ngẩng đầu.
Quả nhiên là