“Chúng ta kết hôn đi!”Đây là câu đầu tiên Cố Dịch Ninh đã nói sau khi nhìn thấy người đàn ông này.
Cô dùng đôi mắt to tròng, rực sáng của mình nghiêm túc nhìn chằm chằm vào người trước mặt.
Người mà cô ấy đang cầu hôn… chính là Phó Hàn Niên.
****Trong căn phòng với gam màu đen trắng, một người đàn ông cao lớn ngồi trên chiếc ghế xoay bọc da, mặc một bộ vest màu đen cắt may tỉ mỉ, nhìn qua đã biết đây chính là quần áo được thiết kế riêng, tuy thái độ có chút lười biếng nhưng khó che giấu được khí chất cao ngạo, tôn quý của mình.
Ánh nắng buổi chiều chiếu qua, làm nổi bật đường nét ngũ quan của người đàn ông, vừa sâu sắc lại vừa lãnh đạm giống như một kiệt tác hoàn mỹ của thượng đế, soi không ra chút khuyết điểm nào.
Trong lúc đó, ánh mắt của người đàn ông cũng đổ dồn về phía Cố Dịch Ninh, liên tục dò xét trên thân thể cô.
Trước mắt anh ta là một người phụ nữ với ngoại hình xấu xí, ăn mặc luộm thuộm, nhưng lại rất can đảm.
Nhìn qua đoán chừng khoảng hai mươi tuổi, trên người mặc một chiếc áo phông trắng phối với quần short denim, làn da trắng mịn, đôi mắt sáng đen nhánh, tổng thể đường nét khuôn mặt vô cùng thanh tú.
Nhưng có một vết bớt màu xanh đen nổi bật trên khuôn mặt trái kéo dài từ má đến lông mày, hiện lên một tia dữ tợn.
Nó gần như phá hỏng vẻ đẹp của cả khuôn mặt.
Chỉ có điều người phụ nữ này.
Mười phút trước, khiến cho toàn bộ đường dây giám sát và điều khiển trong tòa nhà của tập đoàn Phó thị bị tê liệt, dưới sự truy đuổi của hơn chục vệ sĩ tinh anh mà vẫn có thể thành công đột nhập vào tận văn phòng của anh và hiện tại còn đang đứng ngay trước mặt anh.
Sau khi nghe được những lời của Cố Dịch Ninh, trợ lý và nhiều vệ sĩ ở phía sau không khỏi hít một hơi thật sâu.
Người phụ nữ xấu xí bá đạo này.
Phá hoại hệ thống an ninh của Phó thị, đột nhập vào phòng làm việc của tổng giám đốc.
Không phải để đánh cắp bí mật kinh doanh, cũng không phải để tranh giành các dự án, mà chỉ là để cầu hôn Phó tổng!Không ngờ cô lại có thể nói ra một lời cầu hôn đơn giản và thô thiển đến vậy.
Đây nhất định là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga đến mức phát điên rồi.
Phó tổng mà đồng ý thì đúng là chuyện lạ khó tin!“Chúng ta biết nhau sao?” Con ngươi sâu thẳm của Phó Hàn Niên chuyển động, đôi môi lạnh lùng khẽ mở.
Cố Dịch Ninh cười lắc đầu, đưa tay về phía anh một cách thân thiện: “Bây giờ biết nhau cũng không muộn, xin chào Phó Hàn Niên tôi tên Cố Dịch Ninh.
”Bàn tay hiện rõ những khớp xương của Phó Hàn Niên buông thõng một cách tự nhiên trên bàn làm việc, cũng không có ý định bắt tay với cô.
Thái độ kiêu ngạo lạnh lùng,