"Buổi sáng hôm nay a, cô ta rõ ràng không có xảy ra tai nạn xe cộ, cố ý tới trể rồi hai tiếng, hơn nữa còn giả ra bộ dạng xảy ra tai nạn xe cộ, biết rõ em không có quá lớn kiên nhẫn, nhất định sẽ xoay người rời đi. Cô ta tới thời điểm thấy em còn bình thàn ở lại nơi đó, em rõ ràng từ mắt của cô ta thấy được vẻ kinh ngạc, bộ dạng rất không thể tin."
Bạc Sủng Nhi cẩn thận nghiêng đầu, hồi tưởng một chút, yên lặng bổ sung thêm: "A Thánh, em tuyệt đối không nhìn lầm, sau đó thời điểm em đứng dậy nói không quay chụp nữa, cô ta còn đi tới trước mặt của em, hỏi em có phải nhằm vào cô ta hay không?"
Bạc Sủng Nhi nói tới đây, đơn giản đem chuyện mình ở studio quay chụp quảng cáo, làm sao chỉnh Triệu Tố Nhã nói một lần, nghe Tần Thánh buột miệng cười, đáy lòng theo đó tâm hoa nộ phóng lên, có chút hết giận.
Sợ là toàn thế giới, chỉ có cô mới có thể đổi trắng thay đen, đúng tình hợp lý chỉnh người đi!
Bạc Sủng Nhi nói cũng vui vẻ, cô mang theo vài phần đắc ý: "Ừ...... Tâm tình em vốn là rất bị đè nén, trong lúc bất chợt cao hứng hơn rất nhiều, em định tìm cô ta thông báo lúc cô ta nhận việc có cát xê cao nhất, chụp bổ sung nhiệm vụ hôm nay!"
Cô mang
theo vài phần xấu xa nói.
Tần Thánh sau khi nghe, liên tục phù hợp, tỏ vẻ ủng hộ: "Tốt, anh giúp em tra một chút, ngày nào cô ta làm họat động gì có mức cát xê nhất rồi! Sau đó anh đợi đến thời điểm bọn họ đã chuẩn bị xong, báo cho cô ta phải đi quay chụp, nếu như cô ta không đến, chúng ta ngay tại liền ước, dù sao tập đoàn Bạc Đế vẫn có thể lo liệu rất ổn thỏa đấy!"
"A Thánh, em phát hiện, anh so với em còn xấu xa hơn! " Bạc Sủng Nhi mím môi môi, hơi ngây thơ trách cứ một câu, làm Tần Thánh ở điện thoại cười liên tục, Bạc Sủng Nhi tiếp tục mở miệng: "Cô ta thật giống như rất chắc chắc chắn em sẽ nhằm vào cô ta, từ đầu đến cuối có đắng không thể nói ra được, mà lại rất là tức giận, cho nên, em cảm thấy được cô ta khẳng định rất hiểu em! Nhưng là em không nhớ rõ lúc trước em có quen biếtTriệu Tố Nhã người này a...... Huống chi, kết quả chúng ta điều tra, không phải là Triệu Tố Nhã vốn không phải là người học trường chúng ta sao?"
"Đúng vậy a! " Tần Thánh giống như là nghĩ tới điều gì, giọng nói có chút mơ hồ, mạn bất kinh tâm trả lời, liền lại bắt đầu trầm mặc.