Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người rồi!
Lại có người nổ súng!
Thế nhưng nổ súng là từ nơi nào?
Mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, lại tìm không thấy người nổ súng.
Thẳng đến khi phía sau bọn họ truyền đến một tiếng còi xe, toàn bộ nhân tài nhao nhao quay đầu.
Đó là xe thể thao nổi tiếng thế giới, Bugatti Veyron, thân xe màu đen, hạ bàn màu đỏ.
Nhìn từ xa, vô cùng kinh diễm!
Trêm mặt Bạc Sủng Nhi, nhất thời chất đầy nụ cười, thừa dịp nhân viên bảo vệ thất thần, cô liền nhanh chóng thoát khỏi nhân viên bảo vệ, chạy về phía chiếc xe kia.
Cô vẫn chưa đi đến, chiếc xe kia lại đã chậm rãi thay đổi phương hướng, không chút kiêng sợ lái tới hướng phía đám người.
Bạc Sủng Nhi dứt khoát đứng nguyên tại chỗ bất động.
Xe vững vàng đứng ở bên cạnh cô.
Cửa xe chậm rãi bị mở ra.
Bên trong một người đàn ông áo trắng xuống xe, lẳng lặng đứng ở phía trước, sợi tóc hơi phiêu động, anh tiện tay đóng cửa xe, quay đầu nhìn về phía Bạc Sủng Nhi.
Tay áo tung bay, thanh nhã như gió.
Chính là hình dung vào giờ này khắc này đứng ở trước mặt người khác.
Tất cả mọi người đầu tiên nhìn thấy chỉ là bóng lưng của anh, đã cảm thấy một loại phiêu
dật, khi anh từng chút từng chút quay đầu, giống như là pha quay chậm trong phim ảnh, đem cả khuôn mặt bại lộ ở trước mặt của mọi người, mọi người cũng không nhịn được hít vào một hơi!
Tròng mắt của anh như là Lưu Ly thanh tịnh, lưu chuyển tinh tế tỉ mỉ quang mang.
Áo sơ mi màu trắng dưới anh trăng cùng ánh đèn, tán phát ra tới một tầng ánh sáng nhàn nhạt, cho người ta một loại cảm giác tuyệt trần mà thanh lãnh!
Sợi tóc của anh hơi có chút dài, mùa hạ gió đêm thổi qua, sợi tóc giống như lá cờ, trôi đi mà chọc người.
Tất cả mọi người không dời ánh mắt, bị cái người đàn ông kia hấp dẫn tất cả ánh mắt.
Tốc độ anh bước lên, đều mang theo vài phần tiêu sái xuất trần.
Thì ra đúng là anh!
Dịch gia công tử Tập đoàn Bạc Đế.
Nghe nói trên người anh chảy một nửa dòng máu Bạc gia