Bạc Sủng Nhi mỉm cười, đáy lòng cảm động, tựa vào trong ngực Tịch Giản Cận, ra sức chui.
Người chung quanh vỗ tay một mảnh.
Như cô mong muốn, đêm nay, toàn thế giới, đều lấy cô làm trung tâm.
Tần Thánh nhìn cảnh đẹp vậy, ánh mắt dần thấy chua xót, anh hơi động môi, lui về đằng sau, cách xa đám người, đứng ở trong góc nhỏ, nụ cười vẫn sáng ngời như cũ.
Công thành lui thân rồi.
Hiện tại kỵ sĩ là anh, triệt để lui ra rồi.
Có anh ta, trong thế giới của cô, làm sao còn tồn tại anh?
Đáy lòngTần Thánh, không thể ức chế cuồn cuộn đau đớn, thật lâu trước đó, Bạc Sủng Nhi bị Tịch Giản Cận làm khóc, cô nói với anh, A Thánh, anh nói xem, em có phải rất tiện hay không?
Không, em không tiện.
Em xem, em yêu người, cũng có người yêu em như vậy.
Này làm sao có thể là tiện.
Ở trên thế giới, người chân chân chính chính tiện, là Tần Thánh.
Không nên cùng anh so tiện!
Bời vì, ai cũng không sánh bằng.
Có ai có thể so sánh với anh?
Ở sinh nhật người đàn ông khác, tự mình giúp đỡ người phụ nữ mình yêu, đưa đến trên giường người đàn ông kia.
Em nói, anh tiện hay không?
Lúc cô muốn kích thích Tịch Giản Cận,
tìm một người đàn ông diễn kịch, anh liền bồi tiếp cô diễn, biết rất rõ ràng là giả, lại quên cả trời đất mà làm thật.
Em nói, anh tiện hay không?
Khi cô khóc nói muốn vứt bỏ Tịch Giản Cận, anh là người đầu tiên, đi tìm người đàn ông kia đánh một trận, rồi cùng vào bệnh viện.
Em nói, anh tiện hay không?
Khi anh biết chân tướng 7 năm trước họ chia tay, anh lại giấu chân tướng, ẩn giấu sai lầm năm đó, Tịch Giản Cận là người vô tội nhất, vì sợ cô áy náy, khổ sở, hổ thẹn, nếu như anh chịu nói, có lẽ Tịch Giản Cận sẽ tức giận, sẽ căm hận, có lẽ cô sẽ tự ti rời đi...... Anh sẽ có cơ hội, mà anh lại vì hạnh phúc của cô, ra tay giúp cô che giấu!
Em nói, anh tiện hay không?
Khi người phụ nữ kia, nói với anh, giúp đỡ anh đạt được cô, anh lại trực tiếp cự tuyệt,