Tần Thánh vốn là vẻ mặt sinh khí, trong nháy mắt khựng lại.
Một giây sau, anh giống như là hiểu ra cái gì, cong môi, chậm rãi cười lên.
Xem ra, mới vừa rồi là anh quá hấp tấp!
Dịch Thiển người này, sao có thể cho phép người khác giẫm ở trên đầu của mình?
Anh vốn cũng không phải là cái thiện nam gì, mới vừa mạch lạc rõ ràng làm cho người ta ký hiệp ước như vậy, thậm chí còn hào hoa phong nhã, nhìn như rất là thân sĩ, làm hại anh còn tưởng rằng anh ta nổi thiện tâm rồi.
Dù sao, chuyện Triệu Tố Nhã lần này, mặc dù ngoài mặt tìm không được bất kỳ sơ hở, nhưng là trên thực tế, tất cả mọi người có thể phán đoán ra, vụ tai nạn xe cộ tuyệt đối là cô ta bày ra!
Dùng để ép tập đoàn Bạc Đế bọn họ cho cô ta đường lui.
Nhất thời mọi người không nghĩ ra được biện pháp giải quyết hợp lý, cho nên mới tới trấn an trước, đợi đến khi có tiếng gió, mọi chuyện đều dễ xử lý.
Chỉ sợ coi như là đem Triệu Tố Nhã bí mật xử trí, cũng sẽ không có người phát giác.
Ai ngờ, vòng một vòng, người vẫn trầm mặc nhất, lại có biện pháp tốt nhất!
Chỉ thấy Dịch Thiển đã gọi điện thoại, phân phó mấy người, tinh tế an bài công việc.
Triệu Tố Nhã nằm ở trên giường, sắc mặt trở nên khó nhìn.
Dịch Thiển nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Triệu
Tố Nhã, đối với sắc mặt của cô ta làm như không thấy.
Ngón tay Triệu Tố Nhã nắm sàng đan, toàn thân cũng theo đó run rẩy lên.
Khó trách, lời đồn đãi đều nói, thế hệ này bên trong tập đoàn Bạc Đế, khó chọc nhất chính là thiếu gia Dịch Thiển, minh tinh thiếu gia, có thù tất báo!
Thậm chí, trong tình hình chung, chọc tới người của anh ta, trong hai mươi bốn giờ, anh ta tuyệt đối phản kích.
Khoảng cách ngày hôm qua cô xảy ra tai nạn xe cộ, đến bây giờ, vừa vặn là......
Triệu Tố Nhã ngẩng đầu, nhìn đồng hôd.
23 giờ 30 phút.
Quả thật cùng lời đồn giống nhau như đúc!
Anh ta nhìn như thỏa mãn mọi điều kiện cô, nhưng là phía sau đó, đối với cô cũng là giám thị hành động!
Tương đương, cô từ nay về sau, chỉ cần anh ta muốn, cô cả đời cũng sẽ không có tự do!
Thì ra là, mới vừa rồi, tất cả biểu hiện của người đàn ông kia hết, đều là giả vờ!
Dụ dỗ cô mắc câu!
Lòng dạ Triệu Tố Nhã biết rõ, mặc dù tức giận, nhưng căn bản tìm không ra một câu phản bác.