Tịch Giản Cận vuốt vuốt thái dương, nhìn Hàn Như Y khóc thành một đoàn, lần đầu tiên, không biết nên làm sao bây giờ.
Anh nói, em biết rõ Bạc Sủng Nhi ở hồ nháo, tại sao em còn muốn phụng bồi cô náo?
Hàn Như Y lại chỉ là khóc, không lên tiếng.
Tịch Giản Cận muốn kéo Hàn Như Y dậy, nhưng Hàn Như Y chậm chạp quỳ ở nơi đó, nói Tịch Giản Cận không đồng ý, cô liền vĩnh viễn không đứng lên.
Tịch Giản Cận cuối cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể thỏa hiệp.
Tuy nhiên mang theo vài phần tức giận, la hét, chuyện lần này, anh không quản nữa!
Bất kể như thế, mỗi ngày anh vẫn tới bệnh viện.
Thân thể Tiểu Bảo mặc dù được Vick tiên sinh nhìn cầm chừng, bệnh tình mặc dù kềm chế rồi, tuy nhiên vẫn để thường xuyên chảy máu mũi, thân thể càng ngày càng hư nhược.
Tịch Giản Cận vẫn một mực tìm kiếm tủy sống, song mỗi một lần đều là thất bại.
Đến cuối cùng, Tiểu Bảo mỗi ngày cũng sốt cao kéo dài không lùi.
Hàn Như Y khóc đến rối tinh rối mù, cũng chịu không được cầm điện thoại, đi ủy quyền cho Bạc Sủng Nhi.
Tịch Giản Cận giật điện thoại, ném nát bấy.
Anh còn muốn ngăn cản Hàn Như Y gả cho Vick tiên sinh.
Nhưng là Hàn Như Y liều mạng đoạt điện thoại trả lời, trao quyền cho Bạc Sủng Nhi rồi, nói cho cô ấy biết, cô đồng ý, cô nguyện ý gả cho Vick tiên sinh, chỉ cần cô ấy chịu cho tủy sống, làm cái gì cô cũng
nguyện ý.
Tịch Giản Cận nghe được như vậy, toàn thân trong nháy mắt vô lực rồi.
Anh cho là qua nhiều ngày như vậy, cô gái kia sẽ bớt giận, có thể buông tha Hàn Như Y, nhưng là không nghĩ tới, cô ấy vẫn cố ý như thế.
Bạc Sủng Nhi nghe được Hàn Như Y đáp ứng, cũng không rõ mình rốt cuộc là cảm giác như thế nào, chẳng qua là lạnh nhạt đối với Hàn Như Y nói: "Tốt, xế chiều tôi sẽ đi bệnh viện kiểm tra, nhanh chóng cùng Tiểu Bảo làm giải phẫu."
Cô trả lời không chút do dự.
Hàn Như Y dần dần ổn định lại.
Xế chiều, Bạc Sủng Nhi đến đúng hẹn.
Bạc Sủng Nhi đi kiểm tra thân thể, đợi đến thời điểm cô trở lại phòng bệnh, vừa vặn cùng Tịch Giản Cận đối mặt, bởi vì cần rút ra năm trăm CC máu, cho nên, mới vừa rồi rút máu xong, sắc mặt Bạc Sủng Nhi tái nhợt vô cùng.
Tịch Giản Cận đi ra cửa sau, không yên lòng quay đầu lại, nhìn thoáng qua Bạc Sủng Nhi đứng trong phòng bệnh.
Nhóm dịch: Mèo Xinh