Khi điệu khiêu vũ kết thúc, Hạo Thạc và Kim Mỹ cúi chào nhau, sau đó cả hai đi vào trong dưới sự vỗ tay, hò hét của tất cả mọi người.
Vân Kim Mỹ thở phào nhẹ nhõm vì sợ khả năng khiêu vũ của mình bị mai một, vì đã lau cô chưa làm chuyện đấy.
" Ngài thật là tuyệt đấy thiếu soái! " Kim Mỹ mỉm cười
" Cô cũng vậy Vân tiểu thư! Mặc dù tôi vẫn còn vài hạn chế vì vẫn chưa được tập luyện đầy đủ do quá bận! "
Vân Kim Mỹ nói chuyện vui vẻ với Hạo Thạc, dường như cô ta đang trông đợi vào một điều gì đó,nhưng mà đột nhiên Hạo Thạc lại bỏ đi đâu đấy khiến cô tức tối.
Kim Mỹ bỏ công sức cả buổi tối để chọn trang phục, làm tóc và trang điểm thế mà thiếu soái lại chẳng hề khen lấy một câu.
Thế là cô ta bỏ đi nói chuyện cùng với bạn của mình là Lý Mộc Ngư, Hứa Tuệ Hân, Hạ Mạt Ly, Chu Ninh.
Bọn họ đều là thiên kim tiểu thư xuất thân từ các gia tộc giàu có, như vậy mới xứng đáng chơi với Vân Kim Mỹ.
Lúc này Y Bình từ đâu đi lại
" Xin chào, chúc các vị tiểu thư buổi tối tốt lành! " Y Bình cúi đầu chào
" Cô gái này là..." Hứa Tuệ Hân tò mò hỏi, cô ta nhìn tổng quát và bộ đồ Y Bình đang mặc có chút cũ kỹ và tầm thường.
" Cô gái nhỏ này là gia nhân trong phủ của thiếu soái, tên là Y Bình, với lại nay tôi đã mời hết tất cả bọn họ! " Kim Mỹ vui vẻ trả lời...
" Tôi rất lấy làm vinh hạnh khi được Vân tiểu thư mời đến.
Cô ấy là một người tốt nhất mà tôi từng gặp.
Lúc nãy người và thiếu soái khiêu vũ với nhau trong thật xứng đôi vừa lứa! "
" Y Bình cô nói quá rồi! " Kim Mỹ e thẹn thì bị mấy người kia chọc ghẹo...
Kim Mỹ liền nói với Y Bình rằng ở đây có nhiều đồ ăn thức uống lắm, cô cứ dùng thoải mái.
Y Bình đứng đó một lát rồi bỏ đi, Lý Mộc Ngư liền tặc lưỡi.
" Vân tiểu thư, không ngờ cô lại mời cái đám nha hoàn đấy! Không sợ người khác nói này nói nọ à? Dù sao bọn họ thân phận thấp kém hơn chúng ta! "
" Tại sao không? Dù gì cũng nên cho bọn họ chút ân huệ, để sau này Vân tiểu thư trở thành thiếu soái phu nhân để còn phục vụ cho tốt chứ! " Chu Ninh chen lời vào.
Cả bọn phá lên cười
" Này mọi người nói nhỏ thôi, tôi vẫn chưa được gả vào Dương gia thì thiếu soái phu nhân gì chứ? Nếu để người khác nghe được thì tôi sẽ bị nói là tự cao mất.
"
" Cũng đúng nhỉ? Thiếu soái cũng là người mà biết bao nhiêu vị tiểu thư ở Liên Thành hâm mộ! Nhưng mà có mấy ai được làm bạn từ nhỏ với ngài ấy như Vân tiểu thư đâu! " Hứa Tuệ Hân đứng phía sau nắm vai của Vân Kim Mỹ.
An Nhã đứng đó không xa đã nghe hết mọi chuyện, cô ực hết một ly rượu rồi nhếch môi.
Nhìn Vân Kim Mỹ thật buồn cười, chỉ vài câu bông đùa mà đã khiến chị ta sướng đến phát điên.
Vẻ mặt đó thật khiến An Nhã cảm thấy buồn nôn
***
Khả Vi đang miệt mài thưởng thức các món mà trước đây cô chưa từng được ăn, thì Dương Hạo Thạc đột nhiên xuất hiện phía sau làm cho cô ấy bị mắc nghẹn phải uống ọc ọc nước.
" Khả Vi! "
" Vâng thưa thiếu soái....!" Khả Vi ngỡ ngàng vì không ngờ thiếu soái lại biết tên cô.
Vốn dĩ cô chỉ là một nha hoàn mờ nhạt trong phủ mà thôi, quả thật vinh hạnh.
" Đêm nay An Kỳ không đến dự tiệc cùng với các cô à? "
" Hình như buổi chiều tôi và Y Bình có gặp An Kỳ.
Nhưng mà An Kỳ bảo rằng cô ấy không được mời, sau đó thì cô ấy đi mất! "
" Vậy à? " Dương Hạo Thạc đứng trầm ngâm một lát, rồi tiến đến chỗ Vân Kim Mỹ và hội bạn đang đứng.
Thế là bọn họ liền lấy cớ để cho Kim Mỹ và Hạo Thạc trò chuyện, Hứa Tuệ Hân nháy mắt với cô ta.
" Thiếu soái có chuyện gì cần nói với tôi vậy? " Vân Kim Mỹ rụt rè có phần e thẹn.
Cô nghĩ rằng hắn đến để khen cô
" Thật ra...!ta có việc cần phải về sớm! Mấy ngày qua ta thức đêm làm việc nên có chút mệt mỏi, lần sau ta sẽ mời Vân tiểu thư đi ăn xem như đền bù! "
" Thiếu soái muốn về ạ! Không sao, sức khỏe của ngài vẫn hơn! " Kim Mỹ cúi mặt cảm thấy hụt hẫng, cô bỏ công sức ra tổ chức buổi tiệc, còn thiếu soái đến đây giống như góp mặt cho vui chứ nhìn ngài ấy chẳng mặn mà gì
***
Lúc này An Kỳ giật mình tỉnh dậy, cô ngó