Đình Đình hẹn An Kỳ có mặt ở vườn hoa tulip vào buổi chiều tà, bên ngoài mát mẻ và thoải mái mặc dù cô cũng ở ngoài vườn cả ngày rồi.
Đình Đình bảo là có một ít đồ ngọt muốn san sẻ với An Kỳ, cô cũng có thiện cảm với y nên đã đồng ý.
" An Kỳ, đây là chè tuyết yến nhựa đào có công dụng dưỡng nhan rất tốt.
Các vị tiểu thư, quý phu nhân ở Liên Thành ai cũng dùng hết, đang nổi tiếng lắm.
Nay tôi kêu đầu bếp làm cho hai chúng ta cùng thử! " Đình Đình đưa bát chè từ trên tay Phúc Yên cho An Kỳ.
Bên trong nó có tuyết yến, táo đỏ, hạt sen, kỷ tử và đường phèn, toàn những thực phẩm thanh mát, đắt tiền, tuy nhiên đây là lần đầu tiên An Kỳ ăn thứ này, nó cứ nhớt nháp như súp cua vậy, tuy nhiên mùi lại rất là thơm.
" Thử một miếng xem sao! " An Kỳ múc một ít, vị của nó ngọt ngọt, nhưng lại khá dễ ăn.
Đình Đình càng nhìn càng thấy xinh, tại sao Kiều Long lại bỏ mặc một mỹ nhân như vậy, chắc hắn thích ngực to.
" Sẽ ổn nếu chúng ta không mời Mai Hương chứ? Dù gì cô ta cũng ở đây với mình mà! "
" … "
Định Đình có chút hơi e dè, có vẻ như là An Kỳ đã nói không đúng chủ đề nên liền xin lỗi ngay lập tức.
Vì An Kỳ quên mất Yến Nhi bảo rằng giữa Mai Hương và Đình Đình cơm không lành canh không ngọt.
" Món chè này ngon thật ý, cảm ơn Đình Đình đã mời tôi nha! " An Kỳ tươi cười, làm cho bầu không khí bớt căng thẳng.
" Tôi cũng thấy vậy, quả nhiên nó được yêu thích đến thế! Chè tuyết yến nhựa đào chỉ cho hoàng hậu và các phi tần dùng để duy trì nhan sắc, một món tráng miệng thần kỳ! " Đình Đình gật đầu, đột nhiên hai mắt của cô mở to ra.
Một giọt máu rơi xuống tấm khăn trải bàn màu trắng, nó xuất phát từ miệng của An Kỳ.
Cả Đình Đình, Phúc Yên và Yến Nhi đều giật mình hoảng hốt, lúc này An Kỳ mới dùng tay chạm vào môi và thấy ngón tay đã bị nhuộm đỏ.
Rất nhanh An Kỳ đã đưa tay vào miệng móc để nôn ra hết toàn bộ chè tuyết yến nhựa đào mà cô đã ăn.
Lúc này tầm nhìn của An Kỳ bất đầu loạn xạ, đôi mi dần khép lại và cô ngã xuống bất tỉnh…
Kiều Long đang ngồi ở trong phòng làm việc với Tư Duật Hàm thì Yến Nhi hớt ha hớt hải chạy vào, cô thậm chí còn tung cửa thật mạnh làm cho Kiều Long giật mình.
" Yến Nhi, có chuyện gì vậy? "
" Đại… đại nhân, An… An Kỳ tiểu… thư cô ấy bị nôn ra máu, hiện giờ đang ngất ngoài vườn hoa tulip ạ!!! " Yến Nhi thở dốc vì phải chạy thật nhanh để báo tin cho Kiều Long.
Kiều Long vừa xuống tới vườn hoa thì thấy Đình Đình đang ngồi kế bên An Kỳ và bật khóc.
Anh liền bế cô đi lên phòng, lệnh cho Tư Duật Hàm gọi y bác sĩ đến càng nhanh càng tốt.
Tình hình lúc này vô cùng căng thẳng, Châu Thâm là bác sĩ riêng của Kiều gia đã đến khám cho An Kỳ, còn Kiều Long lại đang ngồi bế bên giường và nắm chặt tay cô.
Gương mặt của An Kỳ trắng bệt, đôi môi chuyển sang màu tím nhạt, Yến Nhi cũng vừa lau hết máu
" Thưa đại nhân, An Kỳ tiểu thư là do bị trúng độc nên mới dẫn đến tình trạng này.
Cũng may là cô ấy nhanh trí và đã đẩy hết toàn bộ độc tố ra ngoài bằng cách để bản thân bị nôn.
Tuy nhiên vẫn còn tồn lại một số lượng ít bên trong, nó không đủ để thiệt mạng "
" Tôi sẽ bóc thuốc, uống đều đặn 2 lần 1 ngày trong 1 tuần, An Kỳ tiểu thư sẽ khỏi hoàn toàn.
Hiện giờ cô ấy chỉ đang ngủ thôi, đại nhân đừng quá lo lắng! "
Yến Nhi đi theo Châu Thâm để lấy thuốc, giờ trong phòng chỉ còn mỗi Kiều Long và An Kỳ, anh hôn lên tay rồi vuốt nhẹ mái tóc.
Hy vọng An Kỳ sẽ sớm tỉnh lại
" Anh ơi, An Kỳ sao rồi? " Kiều Lam tức tốc chạy về nhà sau khi có người đến báo tin, cô bỏ dỡ hẳn buổi tiệc đón khách quý.
" An Kỳ vẫn ổn.
Châu Thâm bảo cô ấy không nguy hiểm đến tính mạng! "
" Tại sao đang yên đang lành lại xảy ra chuyện này cơ chứ! Trên đường về em sốt hết cả ruột " Kiều Lam thở phào nhẹ nhõm.
…•.:°×═════════×°:.•…
Đình Đình bị đưa đến phòng làm việc của Kiều Long, cô quỳ xuống và đôi mắt đang ướt đẫm, chứng kiến chuyện của An Kỳ làm Đình Đình vô cùng sợ hãi nên chỉ biết gục mặt.
Kiều Lam cũng ở đây, cô ấy ngồi trên ghế sofa… Kiều Long đi tới chỗ Đình Đình và nâng cằm cô lên để nhìn anh.
" Đại… nhân! " Đình Đình không dám đối diện với Kiều Long lúc này, bởi vì cô chính là nghi phạm gần nhất dẫn tới việc An Kỳ trúng độc
" Thưa đại nhân, tôi đã đem bát chè tuyết yến nhựa đào đến cho Châu Thâm kiểm tra, quả nhiên bên trong chứa một lượng độc, tuy không nhiều nhưng cũng đủ giết chết một người nếu để độc ngấm sâu.
" Tư Duật Hàm bước vào.
" Đình Đình, em còn đường nào để nói không? Tại sao em lại muốn hại chết An Kỳ? Ta cứ tưởng trước giờ em là người hiền thục, đức độ nên mới tiếp tục giữ em ở lại, vậy mà bây giờ con người em lại xuất hiện sự ganh ghét hay sao? " Kiều Long cau mày, anh không thể tin người con gái này lại làm chuyện độc ác như vậy.
" … "
" Đại nhân, tại sao em phải làm vậy chứ? Nếu như em là người bỏ độc vào bát chè mà An Kỳ ăn vậy thì chẳng phải em cũng sẽ trúng sao? Hai cái