An Kỳ đang ngồi dùng trà chiều cùng Kiều Lam, giữa hai người không hiểu vì sao lại có nhiều chuyện để nói như vậy, âm thanh cười nói rôm rả cả một vườn.
Hồi sau thì Kiều Long cũng bước đến và góp vui, Á Hiên rót trà vào ly đưa cho anh.
" Đại nhân, vết thương của ngài thế nào rồi!? "
" Chỉ là vết thương nhỏ, đối với anh ta không xi nhê gì đâu! " Kiều Lam nhấp một ngụm trà
" Tiểu Lam, câu đó phải để ta trả lời chứ? An Kỳ đang hỏi ta mà! Cũng may là đạn sượt qua gây vết thương ngoài da, nếu không có An Kỳ thì ta sẽ chẳng lành lặn vậy đâu! "
Kiều Long bất đầu khoe khoang, kể lể với Kiều Lam hành động của An Kỳ ngày hôm đó, làm cho cô đỏ mặt xấu hổ như muốn tìm cái hố chui xuống.
Tự nhiên An Kỳ lại cảm thấy khung cảnh như thế thật bình yên, có vẻ cô đã dần quen ở đây rồi.
" An Kỳ, em hãy đồng ý trở thành vợ của ta nhé? " Kiều Long liền nắm tay của An Kỳ, cô liền đơ mặt ra.
" Hả? Hả? Ngài bị ấm đầu à? Kiều Lam tỷ tỷ mau ngăn cái trò đùa của anh trai tỷ lại đi!! Muội không thích đâuuu!!! " An Kỳ lúng túng nhìn Kiều Lam, lời cầu hôn này thật sự quá bất ngờ.
" Dù tỷ lớn tuổi hơn muội, nhưng tỷ không ngại gọi muội hai tiếng tẩu tẩu đâu!! " Kiều Lam nhoẻn miệng cười, cô cũng thích An Kỳ vậy nên cũng tán thành theo Kiều Long.
An Kỳ chẳng thể hiểu được hai anh em nhà này nghĩ gì.
Chắc có thể Kiều Long nổi hứng lên mới nói vậy, chứ ai biết được anh ta bao nhiêu phần trăm là thật lòng
" Nếu như tôi đồng ý, vậy thì Mai Hương và Đình Đình thế nào? Ngài vẫn có ý định giữ họ lại chứ? "
" Tại sao ta phải giữ họ lại trong khi ta đã có chính thất là em? Đúng thật là ta luôn mang những nữ nhân xinh đẹp về nhà, nhưng đó là trước khi ta gặp được người mà mình muốn lấy làm nương tử.! "
" Sau khi rời khỏi Kiều gia, ta sẽ cho họ một số tiền lớn để họ có thể lập sự nghiệp, hay có hạnh phúc cho riêng mình! "
" Lúc ngài không cần họ thì ngài lại lấy cớ đuổi họ đi.
Tôi cảm thấy e ngại quá đấy, ngài là người quyền cao, tiền bạc vô kể mà nam nhân bây giờ tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường.
Có khi… tôi chỉ được làm chính thất một thời gian, sau khi ngài chán thì lại ngựa quen đường cũ, xuất hiện thêm mấy cô tiểu thiếp thì sao? "
" Em đúng là đa nghi quá đấy An Kỳ, nhưng cũng dễ thương thật.
Vì ta sống bôn ba nhiều năm, thiếu thốn tình cảm từ nhỏ, vậy nên ta muốn có một người vợ mạnh mẽ, có chính kiến của riêng mình, không phải phụ thuộc vào bất cứ nam nhân nào! Và em là người có tất cả! " Kiều Long hôn lên mu bàn tay của An Kỳ, nếu ví đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn thì anh ta trông như một kẻ si tình.
" … "
" Xin lỗi, ngài có thể cho tôi thời gian không? Vì hôn nhân như một màn cược vậy, tôi muốn mình thật sự có một phu quân tốt đối với tôi! " An Kỳ e thẹn, cô rút tay lại.
" Tất nhiên! Ta sẽ làm cho em yêu ta, An Kỳ! " Kiều Long áp sát mặt mình với An Kỳ, sau đó anh ta vẫy tay rời khỏi đó vì bản thân sắp có việc bận.
An Kỳ thở dài, Kiều Lam liền xoa đầu cô.
" Yên tâm đi An Kỳ, anh trai ta sẽ không ép muội lấy ổng liền đâu! Có thể xem như là đặt cọc trước vậy! " Kiều Lam nháy mắt.
An Kỳ đổ mồ hôi, cô thật sự không biết cuộc đời mình sẽ đi về đâu nữa.
Một người tầm thường như An Kỳ mà lại được bang chủ lớn ở Liên Thành cầu hôn, cứ như là đang mơ vậy.
Nhưng mà bây giờ thiện cảm của An Kỳ với Kiều Long chưa lớn, cứ chờ thêm một thời gian.
…•.:°×═════════×°:.•…
Mai Hương cảm thấy căng thẳng vô cùng khi mà cô không còn được sủng ái như trước, cô đi đi lại lại trong phòng, suy nghĩ phải làm gì đó, nếu không thể dùng thân xác thì là hành động.
Tử Uyên thấy chủ tử của mình sốt xắn như thế cũng lo lắng, nếu cứ tiếp tục thì cô sẽ sống trong chuỗi ngày như địa ngục vì sự la hét, đánh đập từ Mai Hương
" Mai Hương tiểu thư, tôi có một chuyện muốn thưa với người…! "
" Là gì vậy? "
" Đại nhân đã từng nói bất kể nữ nhân nào mang thai con của ngài ấy thì đại nhân sẽ tổ chức lễ thành thân với người đó.
Nếu bây giờ tiểu thư mang thai thì địa vị sẽ được củng cố hơn! "
" Đúng rồi! Nhưng ta về đây đã lâu như vậy, cũng đã nhiều lần lên giường với đại nhân mà vẫn chưa có hỷ? " Mai Hương cắn móng tay, giờ không phải là lúc suy nghĩ.
Nếu mà cô giả mang thai thì sẽ bị phát hiện ngay lập tức vì Châu Thâm là người của Kiều Long, hắn ta luôn luôn trung thực và sẽ chẳng bao giờ nghe lời Mai Hương.
Lúc này Mai Hương đang đi trong biệt thự thì nghe được tin là Châu Thâm hiện giờ không có ở đây, anh tạm thời sẽ rời khỏi Kiều gia để về nhà chăm sóc em gái.
Xem như trời đang giúp cô ta rồi, nhất đinh Mai Hương phải khiến cho An Kỳ bị đuổi cổ khỏi Kiều gia.
Qua ngày hôm sau, mọi người đều ngồi ở phòng ăn dùng bữa trưa, An Kỳ thấy có cả món cá chiên bơ, rau trộn mà cô thích.
Công nhận mấy món ăn ở đây đúng là ngon thật, đồ của A Tây nấu vẫn kém hơn một tẹo.
Đột nhiên Mai Hương liền che miệng, mặt của cô ta xanh xao, giống như có triệu chứng nôn mửa.
Tử Uyên liền dìu cô ta đứng dậy.
" Mai Hương, em