Mọi người đều nháo nhào trong phòng của Mai Hương, gã bác sĩ bình thường lúc trước đã đến.
Ông ta bắt mạch cho cô ta, sắc mặt của bác sĩ trở nên xấu dần, còn An Kỳ thì bình tĩnh đứng ngoài xem, Đình Đình hay tin nên chạy tới.
" An Kỳ, Mai Hương xảy ra chuyện gì vậy? "
" Cô ta ngã cầu thang, cái thai có lẽ không giữ được nữa! " An Kỳ nhỏ giọng.
" Tại sao lại như thế? Trời ạ, bình thường Mai Hương đi đứng đều có người dìu dắt vậy mà hôm nay lại bị ngã.
Mà An Kỳ, cô vừa mới hạ sốt, không ở trong phòng nghỉ ngơi lại chạy ra đây làm gì? "
An Kỳ im lặng, cô tối sầm mặt.
Lúc nãy các nha hoàn đều thấy chỉ mình cô và Mai Hương ở cầu thang, chắc hẳn mọi người đinh ninh rằng chính An Kỳ là kẻ đã khiến cô ta bị như vậy.
Giờ thì khó mà giải thích với Kiều Long, kỳ này… lại mệt mỏi rồi.
Kiều Long tới giờ mới xuất hiện, anh đi thẳng vào phòng Mai Hương mà không nhìn An Kỳ lấy một cái.
Còn cô ta thấy Kiều Long liền bật khóc nức nở, ôm chặt lấy anh.
Vị bác sĩ đứng lên dọn dẹp đồ
" Thưa Kiều đại nhân, tôi rất tiếc khi phải thông báo cho ngài một tin buồn… Đó là con của ngài đã mất rồi ạ! Xin ngài và tiểu thư đừng quá đau buồn! " Bác sĩ cúi người rồi rời đi
An Kỳ vốn không đẩy Mai Hương nên cô chẳng phải sợ gì cả, cô dõng dạc bước vào.
Mai Hương chỉ thẳng vào An Kỳ rồi hét to chính cô là kẻ đã giết con của cô ta.
Các nha hoàn bất đầu xì xào bàn tán.
" Tất cả im lặng, An Kỳ em có lời nào để giải thích không? " Kiều Long nhìn chằm chằm An Kỳ, cô nắm chặt bàn tay mình
" Tôi không làm gì cả! Đại nhân tin hay không thì tùy ngài, dù có giải thích thì mọi lời tôi nói đều gây bất lợi cho bản thân, vậy nên không nói thì hơn! " Cô nhúng vai.
" Đã gây ra chuyện lớn mà còn có thái độ lòi lõm, rõ ràng vị tiểu thư này đã bị đại nhân nuông chiều thành hư "
" Đúng thế!!! Chỉ tội Mai Hương tiểu thư " Mọi người nói nhỏ với nhau.
" Nói dối, chính cô đã đẩy tôi ngã cầu thang.
Bởi vì thời gian qua đại nhân đã sủng ái cô rất nhiều, nếu như tôi có thai thì đứa bé sẽ là vật cản trở, cô nhất định không còn được yêu thích như trước nữa.
Dù An Kỳ có ghét tôi thì con tôi cũng là một sinh linh vô tội…! " Mai Hương ôm mặt khóc
" Đại nhân… con của em, đứa con tội nghiệp của em …! " Cô ta sà vào lòng Kiều Long, mọi người đều xúc động vì cảm thấy thương cho một người mẹ vừa mất con, chẳng ai đau khổ bằng Mai Hương lúc này
" Tiểu thư, cực khổ lắm mới có thể hoài thai, vậy mà…! " Tử Uyển chấm nước mắt.
Kiều Long liền vỗ tay bật cười lớn, cả Mai Hương, An Kỳ, Đình Đình đều ngạc nhiên.
Tư Duật Hàm đem tên bác sĩ lúc nãy vào lại bên trong và ném ông ta xuống sàn, Kiều Long gỡ tay của Mai Hương, anh tiến tới khoác vai An Kỳ.
" Đại nhân, ngài làm gì vậy? " Mai Hương ngây ngốc ra.
" Mai Hương, ngươi đúng là diễn rất giỏi đấy, ta có lời khen ngợi! Nào là mang thai rồi mất con, tất cả đều là do ngươi tự biên tự diễn.
Ngay từ đầu ta vốn đã không muốn quan tâm rồi, chỉ xem là ngươi sẽ giả bộ đến khi nào thôi "
Kiều Long nhìn về phía tên bác sĩ, hắn xanh mặt sợ hãi khai ra hết tất cả mọi chuyện.
Mai Hương một tháng trước đã đến gặp hắn, cho hắn số tiền lớn dặn là hãy khai mang rằng cô ta đã có hỷ, bởi vì Châu Thâm không có ở đây nên kế hoạch diễn ra khá suôn sẻ.
" Ta đã biết kể từ lúc cùng tên lang băm này ra ngoài! Vốn là một kẻ sợ chết nên hắn nói cho ta nghe toàn bộ, tuy là lúc đó ta rất tức giận nhưng vẫn chờ một thời gian để xem ngươi sẽ tiếp tục làm gì! "
" Nhưng kết quả lại khiến ta bất ngờ, cứ nghĩ ngươi sẽ dùng cái thai giả để thu hút mọi sự chú ý từ ta, mà lại là dùng nó để đổ tội cho An Kỳ khiến ngươi bị sảy.! Khi đó tất cả mọi người sẽ chỉa mũi giáo về phía cô ấy! "
Kiều Long nhếch môi, không ngờ anh ta đã biết được sự thật ngay từ đầu, nhưng cũng làm An Kỳ thấy yên tâm vì được giải oan.
Mai Hương tái xanh mặt mày, cô bò xuống giường níu chân Kiều Long.
" Đại nhân, thật sự em không biết gì cả, tên bác sĩ này ăn nói hàm hồ.
Thật sự em đã mang con của ngài, nếu như em dối trá vậy thì tại sao khi em ngã lại có máu chảy ra từ đùi mình? " Cô ta cố gắng giải thích, nhưng nhận lại là cái nhìn lạnh lẽo từ Kiều Long.
Anh kêu tất cả mọi người ra ngoài, kể cả An Kỳ.
Tư Duật Hàm cúi người rồi đóng cửa lại, Kiều Long ngồi xuống ghế sofa đối diện với Mai Hương, anh lấy điếu thuốc châm lửa hút
" Ngươi đến đây ở cùng với ta không chỉ ngày một ngày hai.
Vậy nên tại sao ngươi lại có ý định lừa dối ta? "
" Tại sao ư? Tại vì con ả An Kỳ đó đã cướp ngài khỏi em, trước giờ ngài luôn chiều chuộng, quan tâm đến em.
Vây mà kể từ khi ả đến, đại nhân dường như đã thay đổi.
Cứ tưởng lại giống như Đình Đình, sớm muộn gì ngài sẽ chán cô ta, nhưng không ngài lại càng mê đắm ả hơn! " Mai Hương gào thét, cô đập tay xuống sàn nhiều lần.
" Thật ích kỷ! Mai Hương ngươi nên nhớ, ta đã bỏ ra số tiền lớn để mua ngươi về đây là vì mục đích gì? Ngươi chỉ giống như một nữ nhân giúp ta giải tỏa áp lực trong công việc, bằng cách dùng cơ thể của ngươi! " Kiều Long bước đến, nâng cằm của Mai Hương lên
Tên thật của Mai Hương vốn là Đậu Mai, cô sinh ra và lớn lên ở ngoại ô Liên Thành,