Tố Nhiên đang cho bé bú sữa, An Kỳ ngồi kế nhìn đứa nhỏ trìu mến, Hạo Thạc đã đi thỉnh giáo Trương trưởng lão, còn Trương Hằng thì gọt táo cho vợ ăn, từ tối qua tới giờ vẫn chưa hết vui.
" Nghe tin Tố Nhiên bị động thai rồi sinh non, tôi đã lo sợ đến mức mất ngủ.
Cũng may là mẹ tròn con vuông, em bé suôn sẻ chào đời! "
" Chắc là Trương Tâm ở trên trời phù hộ cho cháu của mình đó.
Sinh nở như bước qua quỷ môn quan, giờ tôi vẫn còn đau đây này! "
" Bác sĩ Trương, anh định đặt tên gì vậy? "
" Con bé sinh vào tháng 7 là tháng thất tịch, vậy lấy tên Trương Tịch đi! "
Tất cả đều đồng ý, Tố Nhiên hy vọng Trương Tịch sau này lớn lên sẽ thông minh, khéo léo như nàng tiên Chức Nữ.
Đứa nhỏ có vẻ thích nên liền nhoẻn miệng cười, Trương Hằng thích thú bế lên, An Kỳ nói nhỏ với Tố Nhiên, chắc chắn anh ta sẽ trở thành một ông bố nô mê con gái.
Nhìn thấy viễn cảnh gia đình hạnh phúc như vậy An Kỳ vừa vui mà cũng vừa buồn, nếu Đình Đình được may mắn như Tố Nhiên thì tốt biết mấy, Thiệu Huy sẽ không phải mồ côi mẹ và Đình Đình với Kiều Long sẽ không âm dương cách biệt.
Ngồi trên xe mà Hạo Thạc cứ im lặng như đang suy nghĩ gì đó, một lát sau anh mới bất đầu lên tiếng rằng hai chúng ta hãy sinh một đứa con.
Nó làm cho An Kỳ giật mình và tưởng bản thân nghe lầm.
" Tại..
sao ngài lại nói vậy? "
" Không hiểu sao ta bế thử con của Trương Hằng trong lòng thấy lâng lâng lạ thường, thì ra có con là như thế nên ta có chút thích thú.
An Kỳ, hãy mang thai được không? " Hạo Thạc nhìn An Kỳ bằng ánh mắt xin xỏ.
" Để coi, đâu phải muốn có thai là có thai đâu ạ! Hạo Thạc, ngài cần chờ thêm thời gian đi ạ! " Cô lắc đầu, giờ mà mang thai sẽ gặp chút rắc rối nhỏ vì cô vẫn chưa muốn thành thân.
•.:°×═════════×°:.•
Hôm nay Vân gia có chuyện vui, bởi vì Vân An Nhã đã được nối hôn ước với Vương gia, người mà sau này sẽ trở thành chồng cô chính là Vương đại công tử - Vương Hữu Bằng.
Cả hai gia đình có hẹn sẽ ăn tối ở Vân gia.
" Đại tiểu thư, cô không ra sao ạ? Mọi người sắp đến đông đủ rồi! " Lan Y - nha hoàn thân cận của Kim Mỹ cất lời.
" Ngày vui của Vân An Nhã chứ có phải của ta đâu mà ta phải xuất hiện? " Kim Mỹ đang nghịch Ngọc trai trong hộp, cô vẫn còn bức xúc vì chuyện hôm đó không thành, chỉ thiếu một bước nữa thôi.
" Dù sao đại tiểu thư cũng là đích nữ Vân gia, có sự góp mặt của cô là vinh dự của vợ chồng nhị tiểu thư đó ạ! Đại phu nhân nhất định lát nữa cũng sẽ vào gọi tiểu thư thôi! "
Vân Kim Mỹ hặm hực nhưng vẫn trang điểm nhẹ nhàng và chọn y phục đẹp, một bữa ăn nhàm chán với nhìn gương mặt hạnh phúc của tiện nhân An Nhã, ai mà nuốt cho vô? Cô đi ở hành lang thì thấy Vân An Nhã đang khoác tay Vương Hữu Bằng trong rất thân thiết.
" Bữa cơm tối hôm nay vẫn chưa bất đầu mà Vương công tử đã đến đây rồi à? Em gái tôi rồi cũng sẽ trở thành người của công tử thôi, không cần gấp rút như vậy! " Kim Mỹ phạch quạt che miệng cười.
" Ồ, đây là Vân đại tiểu thư hay sao? Dù tôi không có ở Liên Thành thường xuyên nhưng vẫn nghe đến danh tiếng của tiểu thư, quả nhiên giống với lời đồn đại! " Vương Hữu Bằng hào hứng ra mặt, không còn để ý tới Vân An Nhã kế bên.
" Vương công tử đã nghe lời đồn gì vậy? Tôi không mong đó là một lời đồn xấu về Kim Mỹ tôi! "
" Không..
không! Đó là Vân đại tiểu thư là người tài sắc vẹn toàn, mỹ nhân đứng đầu Liên Thành! Quả nhiên là không ngoa! "
Thấy vị hôn phu khen Kim Mỹ nức nở, ngoài mặt Vân Nhã cười nói nhưng bên trong lại đang tức giận, chị ta đang lòi cái đuôi hồ ly của mình.
Vân Kim Mỹ là một con cáo già với lớp vỏ bọc hươu non, ai biết được cô ta đang nghĩ gì?
" Hữu Bằng, hay chúng ta ra ngoài dạo đi ạ? Ở trong nhà hoài em cảm thấy ngột ngạt lắm! " Vân An Nhã kéo tay của Hữu Bằng.
Anh cũng đồng ý nghe theo cô.
An Nhã liếc nhìn Kim Mỹ rồi cả hai cùng rời đi.
" Quả nhiên là hai kẻ này đúng là rất hợp nhau! Một đứa chỉ là thứ nữ, còn một kẻ tuy là đích tử nhưng lại thuộc loại nhà giàu nổi ở vùng quê.
Đúng là Vân An Nhã chỉ phù hợp có vậy! " Vân Kim Mỹ nhếch môi.
Gần giờ chiều tối, vợ chồng Vương thị đến, bữa ăn đã được chuẩn bị sẵn sàng.
Vương Hữu Bằng mua hẳn một bó hoa hồng tươi và hộp trang sức là dây chuyền ngọc trai tặng An Nhã, cô hanh phúc vô cùng.
" Thật không ngờ lại có ngày được làm thông gia với Vân gia ở chốn thành đô này! Tôi đã nghe nhiều về Vân lão gia đây là người tài giỏi, lại còn rất quan tâm đến gia đình.
Con cái không xinh đẹp giống mẹ thì cũng tuấn Tú giống cha! " Vương lão gia kính mời Vân Tần Lăng một ly.
" Lão Vương đã quá khen rồi, nhà đông con cái cũng rất cực khổ, vì tôi là người làm ăn nên không thường xuyên ở nhà, việc dạy dỗ những đứa con và quán xuyến đều sẽ do các phu nhân đảm nhận! "
Vân Tần Lăng lần lượt giới thiệu, chính thê phu nhân Trác Linh và đích trưởng nữ Vân Kim Mỹ, cô lễ phép đứng dậy cúi chào, cả vợ chồng Vương thị không khỏi suýt xoa, quả nhiên rất thanh lịch trang nhã.
Nhị phu nhân Tào Tuyết Anh, trưởng nam Vân Đường Dịch và nhị tiểu thư Vân An Nhã sau này sẽ trở thành người của Vương gia.
Tam phu nhân Tô Ý Lan, có hai con trai là Vân Khải Hoan còn nhỏ tuổi, Vân Di Hòa mới sinh vài tháng.
"