\#21
Thiên Ninh tiến lại gần cô, nhưng cô đã nhanh chóng lùi ra sau, cô ta trừng mắt lên nhìn Thiên Ngọc rồi cảnh cáo:
"\- Chị nói như vậy là sao? Đừng tưởng có Mặc thiếu chống lưng thì chị sẽ trở nên nổi tiếng hơn tôi!"
Thiên Ngọc dắt tay của Lưu Vân lướt qua cô ta, cô khẽ nói nhỏ vào tai của Thiên Ninh:
"\- Thì sao? Cô sợ thua tôi à! Quên nữa, nói cho cô biết một lần vậy, cô càng cố gắng hạ tôi xuống bao nhiêu thì xem chừng tất cả nhiệt độ, lưu lượng của cô sẽ bị tan biến hết đấy, lúc đó, chắc hẳn, giới giải trí cùng không cần hạng người như cô!"
Nói xong, Thiên Ngọc dắt tay của Lưu Vân bước vào trong công ty. Ngụy Trạch cũng từ bên trong bước ra ngoài, nhìn thấy cô và Lưu Vân, anh ấy khẽ cười một cái rồi đi đến nắm lấy tay của Lưu Vân, nhìn cô nói:
"\- Được rồi, em vào trong với Ngụy Châu đi! Anh lái xe đưa Lưu Vân đi dạo một lát!"
Thiên Ngọc khẽ gật đầu đáp lại lời của Ngụy Trạch, cô khẽ nháy mắt nhìn Lưu Vân ra hiệu rồi nhanh chóng bước vào trong công ty. Ngụy Châu cũng từ trong bước ra ngoài, anh đi đến đưa tay lên nhẽ xoa đầu cô rồi bảo:
"\- Để em mau chóng hết bệnh, bây giờ em muốn đi đâu, làm gì, anh cũng sẽ đáp ứng em!"
Thiên Ngọc mỉm cười, đưa tay choàng qua cổ anh, khẽ cụng nhẹ vào đầu anh, khẽ nói:
"\- Châu bảo bối, em đói rồi, chúng ta đến nhà hàng ăn trưa trước đi!"
Ngụy Châu khẽ chạm nhẹ vào tay cô, mỉm cười ngọt ngào khẽ gật đầu với cô:
"\- Được, đưa em đi ăn những món em thích!"
Ngụy Châu nắm lấy tay cô bước ra ngoài. Cùng lúc này, cả hai vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa Thiên Ninh và Hiểu Đình. Hiểu Đình nhấc điện thoại lên gọi điện cho Hiểu Như \- chị gái của Hiểu Đình cũng là người mẫu, diễn viên nổi tiếng của giới giải trí:
"\- Chị, hai ngày nữa chị về nước đi! Em muốn chị giúp cho Thiên Ninh trở nên nổi tiếng hơn Trần Thiên Ngọc!"
Do anh ta không để loa ngoài nên cả hai không nghe được câu trả lời của Hiểu Như, chỉ nghe được lời đáp trả của Hiểu Đình:
"\- Được, đợi chị về nước, em sẽ giúp chị sắp xếp!"
Ngay khi anh ta vừa kết thúc cuộc gọi, Thiên Ngọc và Ngụy Châu cũng bước nhanh ra ngoài xe. Cả Hiểu Đình và Thiên Ninh đều trừng mắt nhìn hai người rồi khẽ nói với cô:
"\- Ngày tàn của cô sắp đến rồi, Trần Thiên Ngọc!"
Ngụy Châu đưa cô nhẹ nhàng vào trong xe, sau đó, anh cũng ngồi bên cạnh lái xe đưa cô đến nhà hàng. Trên đường đi đến nhà hàng, anh đã nhanh chóng hỏi cô:
"\- Người chị của Hiểu Đình là ai mà anh ta lại chắc chắn hạ được Ngọc Ngọc của anh dễ dàng như vậy?"
Thiên Ngọc mở điện thoại vào thư viện ảnh, sau đó mở một tấm ảnh mà cô và Hiểu Như đã từng chụp chung lúc còn đi học vào ngành điện ảnh cho anh xem, Thiên Ngọc chỉ tay vào người phụ nữ tráng lệ đứng bên cạnh cô rồi ngước lên nhìn anh nói:
"\- Đây là chị của Hiểu Đình, cô ta tên là Hiểu Như, 4 năm trước từng học chung trường với em tại Mỹ, hình như giáo viên lúc trước dạy chúng em có tên là Aria. Bây giờ chắc hẳn cô ta cũng đã rất nổi tiếng rồi!"
Ngụy Châu có một thắc mắc muốn hỏi vô, anh liền nhanh chóng dừng xe bên đường rồi quay sang hỏi cô:
"\- Em từng học ở Mỹ sao? Anh nhớ là Trần gia nghiêm cấm em vào ngành điện ảnh mà, sao họ lại tốt đến mức cho em đi học bên đó vậy?"
Thiên Ngọc nhìn sang anh mỉm cười dịu dàng, cô nhanh chóng giải đáp thắc mắc của anh ngay:
"\- Châu bảo bối, thật ra người mà cho em qua Mỹ học cũng là người đã chu cấp tiền để em có được ngày hôm nay là bà ngoại của em. Hiện bà ấy đang sống ở thành phố B, nhắc đến đây em mới nhớ, lâu quá em cũng chưa về thăm bà ấy lần nào cả!"
Ngụy Châu khẽ gật đầu hiểu ra ý của cô. Anh chợt nhớ lại lúc nãy, cô có nói giáo viên của cô là Aria, anh nhanh chóng cầm điện thoại gọi cho Lâm Cơ:
"\- Trong vòng hai ngày, cậu liên hệ gấp giáo viên có tên là Aria bên Mỹ ngay cho tôi, tôi có chuyện muốn nói với người đó!"
"\- Được, Mặc nhị thiếu gia, không cần đến hai ngày đâu, bây giờ tôi sẽ làm ngay!"
Nói xong, anh cúp máy. Thiên Ngọc mắt trợn tròn nhìn anh với vẻ ngạc nhiên, cô quay sang nhanh chóng hỏi anh:
"\- Châu bảo bối, anh cần nói chuyện với cô Aria của em để làm gì?"
Ngụy Châu cất điện thoại vào một bên, anh khẽ nhích lại gần hôn nhẹ lên trán cô, sau đó, đưa tay lên xoa đầu cô rồi mỉm cười ôn nhu, bảo cô:
"\- Em ngốc thật đấy à? Chẳng phải vừa rồi em nói Aria là giáo viên của em và Hiểu Như à?"
Thiên Ngọc khẽ ngẫm nghĩ lại, hình như cô hiểu ra điều gì đó rồi nói với anh:
"\- Có phải anh muốn nhờ cô của em giúp giải quyết chuyện này đúng không?"
Ngụy Châu đưa tay lên gõ nhẹ vào trán cô, anh khẽ nhéo lấy mũi của cô rồi khẽ lắc đầu:
"\- Xem ra là em ngốc thật, anh nghe Ngụy Niên nói khoảng một tuần nữa sẽ diễn ra một cuộc tuyển chọn diễn viên xuất sắc nhất thế giới, ứng cử viên mạnh nhất trong cuộc thi này là em và Trần Thiên Ninh! Cuộc thi này sẽ diễn ra hai vòng, vòng đầu tiên diễn ra ở Mỹ, ở vòng này sẽ chọn người đại diện nổi tiếng nhất chụp một tấm ảnh cùng với ứng cử viên, phong cách lần này theo kiểu của phương Đông, vòng thứ hai diễn ra ở Trung Quốc, vòng này, cả hai ứng cử viên sẽ diễn cùng với người đại diện trong một bộ phim ngắn dân quốc xưa. Kết thúc tuyển chọn, ứng cử viên nào được điểm cao nhất sẽ đăng quang ngôi vị diễn viên xuất sắc nhất thế giới! Có lẽ Hiểu Đình và Trần Thêm Ninh muốn nhờ Hiểu Như giúp đỡ để có thể hạ được em trong cuộc tuyển chọn lần này, đồng thời, còn có thể làm cho em bị mất mặt với giới truyền thông!"
Quả thật, Thiên Ngọc không nghe Như Hạ nhắc với cô về cuộc tuyển chọn lần này, sau khi nghe anh giải thích xong, cô nhanh chóng hiểu ra ý của anh:
"\- Cho nên anh muốn nhờ cô Aria chọn ra một người đại diện giúp em! Em nhớ rồi, bên đó ngoài Hiểu Như ra thì còn có Giang Nghi Tử, cô ấy là người Trung cũng là người mà cô Aria dạy, lưu lượng và nhiệt độ của cô ấy hơn hẳn Hiểu Như gấp 4 lần!"
Ngụy Châu xoa đầu cô rồi trêu chọc cô:
"\- Ngọc Ngọc, hóa ra là em không ngốc! Em cuối cùng cũng đã hiểu ra rồi!"
Thiên Ngọc nghe lời nói chế giễu của anh liền chu môi, phồng má lên, cô ra vẻ tức giận nói với anh:
"\- Châu bảo bối, đừng ghẹo em nữa mà! Nhanh lái xe đưa em đi ăn đi, em và tiểu bảo bối đói lắm rồi!''
Ngụy Châu khẽ nhìn cô thở dài, anh nhanh chóng khởi động lại xe, lái xe đưa cô đến nhà hàng dùng bữa. Vừa đến nhà hàng thì Lâm Cơ gọi đến cho anh, anh bảo cô vào trong đợi anh trước, anh nghe điện thoại xong sẽ đi vào.
Đợi Thiên Ngọc bước vào trong, Ngụy Châu gọi lại cho Lâm Cơ:
"\- Sao rồi? Cậu đã liên lạc được với Aria chưa?''
Phía đầu dây bên kia, Lâm Cơ đang chuẩn bị nối máy với Aria, cậu ấy nhanh chóng trả lời anh ngay:
"\- Đã liên lạc được rồi thưa Mặc nhị thiếu gia! Bây giờ tôi nối máy cho hai người nói chuyện!"
Lâm Cơ bắt đầu nối máy với Aria. Một lúc sau, bên phía đầu dây của Lâm Cơ nghe được giọng của một người phụ nữ:
"\- Xin chào, nghe nói Mặc thiếu muốn nói chuyện với tôi?"\( nói bằng tiếng Anh \)
Ngụy Châu khẽ ho một cái rồi trả lời:
"\- Đúng vậy, tôi có chút chuyện muốn nhờ cô giúp cho Thiên Ngọc!"\( nói bằng tiếng Anh \)
Aria nghe đến tên của cô, cô ấy đã nhận ra ngay vì cô là học trò chịu khó và quyết tâm mà Aria đáng tự hào nhất. Cô ấy không ngần ngại gì mà đồng ý ngay, sau đó, anh nhanh chóng kể hết tất cả mọi chuyện cho Aria nghe về cuộc thi tuyển chọn sắp tới. Aria ngẫm nghĩ một hồi rồi mới đưa ra quyết định:
"\- Được, hai ngày nữa, tôi và Giang Nghi Tử sẽ cùng về nước để giúp Thiên Ngọc sắp xếp! Cuộc thi bên này tôi cũng có nghe nói đến, với thực lực và tài năng của Thiên Ngọc, con bé chắc chắn sẽ đăng quang ngay thôi!" \( nói bằng tiếng Anh \)
Ngụy Châu vui mừng vì được Aria đồng ý giúp cô, anh nhanh chóng cảm ơn cô ấy:
"\- Cảm ơn cô đã giúp đỡ, hai ngày nữa, máy bay hạng thương gia của Mặc gia sẽ đến đón cô bay thẳng về Trung Quốc!" \( nói bằng tiếng Anh \)
Nói xong, anh nhanh chóng cúp máy. Muốn trêu chọc cô, nên khi anh bước vào đã giả vờ làm vẻ mặt tức giận, buồn tủi nhìn cô rồi nói:
"\- Ngọc Ngọc, thất bại rồi! Anh không khuyên được cô Aria giúp em được!"
Với kĩ năng diễn xuất nhiều năm của Thiên Ngọc đã nhìn ra ngay là anh đang cố ý, cô khẽ nhìn anh mỉm cười, đưa tay lên nhéo lấy tai của anh rồi nói:
"\- Châu bảo bối, kĩ năng diễn xuất của anh tệ quá, anh đừng tưởng nói như vậy là em sẽ tin, thật ra có phải cô Aria đã đồng ý giúp em rồi đúng không?"
Bị cô nhéo tai mà anh không cảm thấu đau chút nào, Ngụy Châu khẽ nắm lấy tay cô rồi kéo lại gần môi mình, hôn nhẹ một cái, mỉm cười ngọt ngào nhìn cô nói:
"\- Quả thật không thể che giấu được với tiền bối Trần Thiên Ngọc! Em đoán đúng rồi, hai ngày nữa, cô Aria và Giang Nghi Tử sẽ về đây để giúp em sắp xếp!"
Thiên Ngọc vui mừng đưa tay ôm lấy anh, cô khẽ nhón chân lên hôn