Âu Hân bây giờ là bộ dạng say không biết trời đất ra sao nữa. Ngay cả người trước mặt cô đang nói chuyện là ai cô cũng không biết, xung quanh có những ai nghe được " bí mật " cũng không hay.
Lý Nhạc Lăng cơ mặt cứng đờ, mắt mở miệng há quay lại ngước nhìn Vương Kì Hạo khuôn mặt đã đen thành bộ dạng không thể đen hơn rồi. Trương Hạ cũng kinh ngạc hướng cái nhìn vào vị thiếu soái nhà mình. Mạnh Kha thì thành kẻ ngoài cuộc, nghe cái gì cũng thấy mờ mịt, mặt nghệt ra đứng ở một góc.
Lý Nhạc Lăng phản ứng nhanh chóng xốc tinh thần dậy chạy lại ngước cái nhìn khâm phục vào Vương Kì Hạo.
- Cậu ...đáng ra phải vào giới diễn viên mới phải. Mới cách đây một hôm thôi tôi còn tin lời thâm tình của cậu đến bội phục sái cổ. Vậy mà giờ đây tôi lại biết được hoá ra....thâm tình chính là thế này.
Vương Kì Hạo không thèm để ý đến lời nói của Lý Nhạc Lăng, trực tiếp gạt mạnh cậu sáng một bên còn bản thân thì ngồi xuống ôm Âu Hân đứng dậy.
- Ai nói với em như vậy?
Lời nói nhẹ nhàng lọt vào tai Âu Hân, cô cũng không phân biệt được là ai với ai nữa.
- Cái này mà còn phải để người khác nói nữa sao.... Tôi tự có mắt nhìn mà. Anh ta ấy à, rõ ràng không có đi làm bận việc gì cả...thế nhưng lại lừa tôi. Tôi mà không thấy thương anh ta thì cũng chẳng nhọc lòng mang cơm tới làm gì, nhưng mà nhờ có vậy lên tôi mới biết.
- Như vậy đâu có nghĩa là ở bên phụ nữ khác?
Vương Kì Hạo vẫn ôm cô trong lòng bình tĩnh nhẹ nhàng hỏi. Thật ra trong lòng anh bây giờ đang pháo hoa chúc mừng ầm ầm lên vì chính tai anh nghe thấy là cô nói thương anh. Chính là thương đấy.
- Tôi thấy trên áo anh ta có rất nhiều cánh hoa bồ công anh dính vào. Chính là anh ta đã mua hoa tặng cho phụ nữ.
Đáy mắt Vương Kì Hạo bỗng hiện lên ý cười. Anh còn nghĩ là cô có chứng cứ gì không thể chối cãi được, ai ngờ cũng chỉ vì một cánh hoa nhỏ mà cô suy đoán ra một câu chuyện cắm sừng hay như vậy.
- Em ghen à?
- .... không phải, không phải ghen. Tôi chỉ tức thôi....tức thôi.... Nóng... Sao người anh nóng thế?
Mạnh Kha đứng gần nghe được chữ này của cô thì cơ thể cứng đờ. Chết cha, thuốc có tác dụng rồi. Nhưng .... bây giờ còn có ý nghĩa gì nữa. Thuốc có tác dụng là cậu là giúp cho giặc rồi còn gì. Thuốc quý của cậu. Mạnh Kha trong lòng đã khóc thành một dòng sông. Thuốc này không giống những loại bình thường, là thuốc quý của cậu đấy.
Đúng vào lúc này Mạnh Kha lại nhận được cuộc gọi của Tề Phi. Chàng trai trẻ không dám nghe máy chỉ đành cầm máy nhân lúc mấy người kia không ai để ý mà xoay người rời đi. Hôm nay chính là một ngày thất bại của cậu. Phần thưởng lớn của cậu cứ như vậy không cánh mà bay.
Vương Kì Hạo ôm cô trong lòng cũng thấy nhiệt độ cơ thể cô không bình thường, đúng là nóng thật. Anh vội vàng kêu Lý Nhạc Lăng khám cho cô xem có phải cơ thể cô xảy ra tác dụng phụ sau khi uống rượu hay không.
Đáp án nhận được....Đồng Âu Hân chính là trúng thuốc kích dục.
Lý Nhạc Lăng vỗ vai Vương Kì Hạo cười hớn hở.
- Ông trời giúp cậu rồi còn gì. Bệnh này bác sĩ như tôi không thể
thay người chồng như cậu giải quyết được.
- Thuốc của