Trương Hạ Sảnh cứ mỗi lần gặp cô đều một hai nhắc đến chuyện bản thân yêu Vương Kì Hạo nhiều như thế nào trong khi Vương Kì Hạo đến cái nhìn còn không có, Âu Hân thật sự nghe đến chán rồi. Âu Hân vừa ra đến cửa thì nghe bên trong có tiếng choang rất lớn, cô không quay đầu lại mà đi thẳng ra xe.
Trương Hạ Sảnh gạt vỡ bộ ấm trà nóng xuống đất. Bàn tay cô ta cuộn chặt lại. Nếu cô ta còn không nhanh xử lý Đồng Âu Hân rồi Đồng Âu Hân sinh cháu cho Vương gia thì cô ta thật sự sẽ không sống nổi được nữa. Trương gia thời gian gần đây địa vị đã tụt xuống mấy bậc, cha cô ta phải chạy khắp nơi lôi kéo quan hệ vì ông hiện tai đang tranh cử cho chức vị mới. Cô ta còn không nhanh chóng lôi kéo được sự quan tâm của Vương Kì Hạo thì Trương gia thật sự sẽ mất trắng tất cả.
Điều này Trương Hạ Sảnh càng không chấp nhận được. Từ nhỏ cô ta đã là một tiểu thư quyền quý mọi người kính trọng, cô ta không cho phép những điều đó xảy ra.
----++++
Khương Ngọc Dao đi vào nhà sắc mặt mệt mỏi dựa lưng vào ghế. Tề Phi đi từ trên nhà xuống nhìn vậy thì nhếch môi cười. Cũng hơn hai tuần trôi qua rồi nhưng Khương Ngọc Dao vẫn chưa động được vào một sợi tóc của Đồng Âu Hân. Lòng cậu biết rõ như vậy nhưng vẫn lên tiếng hỏi như trêu chọc.
- Sao rồi? Việc của cô đã làm đến đâu rồi?
- Lúc nào bên cạnh cô ta cũng có người. Chẳng lẽ Vương Kì Hạo biết tôi đã về nên sắp đặt để bảo vệ cô ta?
Trước câu thắc mắc của Khương Ngọc Dao thì Tề Phi chỉ cười trừ. Biết sao được. Lúc trước cậu đã từng cho vài người đi thăm dò nên chẳng may có gây ra chút "vết thương nhỏ" cho Đồng Âu Hân nên từ đó đến nay Vương Kì Hạo đều quan tâm nhất chính là bảo vệ cô. Nhưng mà suy cho cùng thì kể cả Đồng Âu Hân không có người bảo vệ , Khương Ngọc Dao cũng khá mất sức để ra tay nhanh, gọn.
Nhưng mà Tề Phi đương nhiên vẫn không nói những điều này ra. Khương Ngọc Dao ra ngoài lâu như vậy nhưng mà vẫn chưa biết Viên Lạc Phàm đã chết, điều này khiến Tề Phi khá khó giải thích. Đương nhiên cũng vô cùng thắc mắc không biết cha của mình đã làm những gì mà Khương Ngọc Dao lại có thể về nước nhưng lại không thể biết Viên Lạc Phàm đã chết.
Khương Ngọc Dao day thái dương nhắm mắt suy nghĩ. Suốt hai tuần nay cô luôn tìm cơ hội để ra tay với Đồng Âu Hân nhưng đến gần cô ta quả là việc vô cùng khó khăn. Khương Ngọc Dao cũng nghĩ đến việc lắp giảm thanh vào súng rồi nhanh chóng giải quyết nhiệm vụ nhưng cô lại không thể ngờ rằng Đồng Âu Hân lại sống vô cùng khép kín. Mỗi ngày đều như nhau, sáng đến học viên thì ngồi im trong lớp học không ra đến ngoài cô lại không thể ra tay. Đến lúc về thì xung quanh quá nhiều người cũng không ra tay được. Đến khi về đến Tử Uyển rồi thì cô chỉ còn cách quay về vì bản thân Khương Ngọc Dao có thể hiểu rõ Tử Uyển canh phòng rất nghiêm ngặt, có khi còn hơn cả bảo vệ dinh tổng thống.
Khương Ngọc Dao đã mệt mỏi lên kế hoạch suốt hơn hai tuần qua nhưng chưa một kế hoạch nào chót lọt. Cô ta phải vừa theo dõi Đồng Âu Hân để có cơ hội ra tay lại vừa phải để ý nhất cử nhất động của Dịch Cẩn đồng thời lại còn phải tránh để không chạm mặt Viên Lạc Phàm.
Khương Ngọc Dao vẫn là không biết Viên Lạc Phàm đã chết nên xuất hiện đều tránh ánh mắt của mọi người. Cô tuy bên ngoài đã thay đổi diện mạo như một cô gái Tây nhưng bản thân Khương Ngọc Dao cũng tự biết dù có thay đổi thành diện mạo hay thân phận nào thì Viên Lạc Phàm vẫn có thể dễ dàng nhận ra. Ví dụ như việc năm đó cô đã quá nóng vội đi vào Lý gia ăn trộm mật báo rồi bị Viên Lạc Phàm bắt được nhưng đã mấy mắn chạy thoát kịp. Cô lúc đó đã mang diện mạo khác thường ngày nhưng Viên Lạc Phàm lại vẫn nhận ra và sinh nghi ngờ về sau đó.
Khương Ngọc Dao tự cho mình một nụ cười không rõ là an ủi hay khinh bỉ.
++++----
Âu Hân đến học viện tìm khắp nơi nhưng vẫn không thấy cô bạn Tố Mai của mình nên rất sốt ruột. Tố Mai rất ít khi nghỉ học đúng hơn là cô chưa từng thấy Tố Mai nghỉ học trước đây nhưng hôm nay Tố Mai không những không lên lớp lại còn không có giấy phép xin nghỉ. Giờ nghỉ giải