Âu Hân gượng chín mặt làm theo, hai chân quả thật "vuốt ve" Tiểu Hạo Hạo. Nhưng đồng thời hai nhũ hoa của bản thân bị Vương Kì Hạo trêu ghẹo, kích thích mọi dây thần kinh, Âu Hân đem ngón chân mình run run cuộn chặt lại, hơi thở cũng gấp gáp theo, nhiệt độ trong phòng ngày một tăng và chưa có dấu hiệu giảm.
Gương mặt Vương Kì Hạo tràn đầy vẻ thỏa mãn, hai mắt hổ phách nhuốm màu dục vọng, hơi thở nóng bỏng liên tục phải vào tai và cổ Âu Hân. Âu Hân cơ hồ lúc này cũng rất sung sướng đi, hai mắt mê li hơi híp lại phủ một tầng sương mờ.
Vì ngồi trong bồn tắm đầy xà phòng, tuy sữa tắm này không có hại, nhưng cũng thật sự không thuận lợi cho Vương Kì Hạo làm nhiều việc khác nhau. Âu Hân đang " chăm sóc" bé Tiểu Hạo Hạo, đột nhiên thấy cơ thể mình được nâng lên, trực tiếp rời khỏi bồn tắm.
Âu Hân trợn tròn hai mắt nhìn bản thân không mặc gì dựa sát vào cơ thể trần trụi của Vương Kì Hạo, đứng dưới vòi sen. Vương Kì Hạo với tay bật vòi sen, nước ấm liền xả xuống làm ướt hết tóc và mặt mũi hai người, làm trôi đi những bọt xà phòng còn dính trên cơ thể.
Âu Hân mềm nhũn chân nhìn bé Tiểu Hạo Hạo "chào cờ", lần trước do tác dụng của thuốc nên chưa được nhìn kĩ, vừa rồi lại ở trong bồn tắm đầy bọt xà phòng nên cũng chưa nhìn được, chỉ có thể thông qua bản giác của chân ma sát mà đoán đại kích cỡ. Nhưng kích cỡ nhìn bằng mắt thật còn to hơn cả trong tưởng tượng.
Có chút đen tối nhưng Âu Hân thật sự không ngờ vật thể to cứng kia lại.... thật sự lại vào vừa trong cơ thể cô. Bảo sao lần trước cô vài ngày không thể xuống giường, không phải chỉ đó sức khỏe ai kia quá tốt, mà còn do kích cỡ "khủng" kia nữa.
Âu Hân cứ như vậy mở to mắt cúi mặt đánh giá Tiểu Hạo Hạo, không hề để ý bản thân đang trong tình trạng như thế nào đứng trước mặt Vương Kì Hạo. Vương Kì Hạo chỉnh vòi sen một chút, cúi đầu liền nhìn thấy hai mắt Âu Hân nhìn chằm chằm vào Tiểu Hạo Hạo, nụ cười liền hiện lên trên gương mặt anh.
Vương Kì Hạo đưa tay ra sau cầm bàn tay cô đang đặt trên eo anh di chuyển ra đằng trước, giọng khàn khàn quyến rũ lại dụ dỗ mê hoặc.
- Nhìn không đủ, trực tiếp sờ không phải tốt hơn sao.
Sau đó cũng chẳng thèm nghe ý kiến của cô, mà lời anh nói cũng đơn giản chỉ là một lời thông báo, không nói thêm câu thứ hai đã đặt bàn tay trắng mịn của Âu Hân lên Tiểu Hạo Hạo ***** ****. Mặt Âu Hân trực tiếp nổ một tiếng lớn, mặt còn đỏ hơn cả gấc chín.
Tay cô vừa chạm vào liền trực tiếp cảm nhận được độ nóng ran đến từ vị trí của bé Tiểu Hạo Hạo, ngón tay cô đặt lên một đường gân xanh nổi lên, vô tình vuốt vài cái liền đem Vương Kì Hạo rên thành tiếng.
Không thể trách anh được, cơ hồ anh có thể nhịn một thời gian dài như vậy cũng xem như đã tốt nghiệp loại A môn học "tự kiềm chế". Nhịn lâu như vậy, bản thân anh lại vô cùng mẫn cảm với cô, bởi vậy nên lần nào tiếp xúc gần với cô là anh lại đi chào hỏi nước lạnh một lần, nên dưới sự "vuốt ve" của cô, anh gần như muốn chết trong cái bể chứa dục vọng.
Khoảng hai mươi phút sau một nam nhân ôm eo một cô gái đi ra ngoài, mà cô gái kia hai chân đều ôm chọn lấy vòng eo của nam nhân, hai má đỏ ửng, còn không ngừng thở dốc.
Sau lần này Âu Hân liền đã nhận ra, không bao giờ được tắm cùng Vương Kì Hạo, nếu không một lần tắm cùng anh chính là một lần đi chịu cực hình.
Cả cơ thể của cô được bao trọn trong khăn lông tắm màu hồng, không còn chút sức nào mà hoàn toàn dựa vào ngực Vương Kì Hạo. Không thể trách cô sức khỏe kém được, có trách thì trách ai kia quá khỏe, Âu Hân đã dùng tay giúp anh hơn hai mươi phút, anh cũng không có biểu hiện gì là muốn bắn ra a~
Anh không muốn bắn nhưng cô lại mỏi tay muốn chết. Cô cũng