Bên ngoài trung tâm thương mại Đế Hoa ...
Chiếc xe quân dụng đậu chính giữa cửa trung tâm đang đóng kín hết cửa và buông rèm đen để người ngoài không thể nhìn vào bên trong .
Ánh nắng nhẹ của buổi chiều mùa thu hắt nhẹ lên tấm kính xe của ghế ngồi sau , phản chiếu khuôn mặt lạnh lùng của một người đàn ông đang trầm tư suy nghĩ điều gì đó .
Trương Hạ ngồi ở ghế lái chốc chốc lại nhìn gương chiếu hậu quan sát nét mặt vị Thiếu soái mặt lạnh như tiền nhà mình .
Nét mặt có vẻ không được tốt cho lắm .
- Đại thiếu soái , xe tăng chiến đấu , xe quân dụng học thép , máy bay chiến đấu đều đang đợi lệnh từ ngài .
Giọng nói hơi dè dặt nhưng nghiêm túc của Trương Hạ đã may mắn kéo sự chú ý .
Vương Kì Hạo thoát khỏi suy nghĩ và cơn khó chịu trong người nãy giờ ngước lên nhìn Trương Hạ đang mang gương mặt lo lắng .
- Bên trong chưa có hành động gì sao ?
- Chưa có thông tin gì thưa ngài .
Vương Kì Hạo đưa mắt sang bên nhìn vào cánh cửa trung tâm đóng im lìm .
Kể từ lúc nhận được tin phần tử khủng bố đó đã lộ diện ngang nhiên giữa trung tâm thành phố lại còn ở trung tâm thương mại lớn nhất Cổ Lạc Thành .
Thách thức sao ?
Phải . Nó giống như lời thách thức của một vị nào đó gửi đến Vương Kì Hạo .
Như thể " Vương Kì Hạo , ta ở đây này , mau tới bắt ta đi " .
Và cũng từ lúc đó , chính Vương Kì Hạo cũng không hiểu sao , trong lòng lại rất khó chịu , như mang theo một nỗi lo nào đó . Thật mơ hồ .
- Tất cả đang đợi lệnh từ ngài .
Trương Hạ sốt ruột lên tiếng nhắc lại .
- Đợi xem bên trong có hành động gì đã . Bọn chúng không phải tay không . Đây là trung tâm thương mại Đế Hoa .
Lời nhắc nhở của Vương Kì Hạo khiến Trương Hạ bừng tỉnh khỏi cơn nóng vội .
Đại thiếu soái nói đúng , đây là trung tâm thương mại Đế Hoa . Trung tâm thương mại lớn nhất Cổ Lạc Thành này , lượng con tin bị bắt ở bên trong có thể lên tới 1/3 dân số ở đây . Hơn nữa nếu giờ hành động có thể gây phá hủy không nhỏ đến trung tâm thương mại này .
Đúng là không thể hành động kinh suất .
Ở bên ngoài nóng vội là vậy , ở bên trong lại bình tĩnh đến mức Âu Hân đang thấy ngán ngẩm khi chứng kiến cái tên được gọi là Chỉ huy và cái tên Đội trưởng gì đó nói chuyện uống nước chè .
Khi tên Chỉ huy xuất hiện với cái mặt hằm hằm là cô đã nghĩ đến viễn cảnh hắn cầm súng dí đầu từng người bắt xem ai là " vợ Vương Kì Hạo " .
Có ai ngờ đâu , hắn nên đến nơi , lính của hắn bê bàn bê ghế pha nước chè cho hắn ngồi nhâm nhi tán phét .
Quá chán nản cô đành kéo Lý Nhạc Lăng lại gần mà thì thầm to nhỏ .
- Cậu có chỉ đường thoát nhanh lên không ? Đợi hắn