Sống cảnh vợ chồng nhưng Trình Khiêm rất có chừng mực và kiềm chế bản thân mình ,vì anh biết tình cảm của cô đối với anh chưa rõ ràng .Anh sẽ chờ đến ngày cô thật sự yêu anh ,mỗi tối anh đợi cô ngủ rồi mới ôm cô từ phía sau .
Về Sở Nghiên cô ấy biết mỗi tối anh đều ôm cô nhưng cô giả vờ không biết vì cô cũng thích anh ,mỗi tối được anh ôm cô ngủ rất ngon .Cô và anh đều thấy hạnh phúc mà trong hạnh phúc này đều kiềm chế dục vọng .
Sau kì nghỉ phép Trình Khiêm phải trở về doanh trại quân đội để tập huấn rất nhiều việc đang chờ anh .Nhưng anh lại không muốn xa cô vợ nhỏ này chút nào ,Lần này tập huấn trong rừng phải mất mấy ngày mới được về,chắc anh sẽ nhớ cô phát điên mất .Dù lòng không muốn nhưng anh cũng nói với Sở Nghiên , anh đi làm phải vài ngày sau mới về,dặn cô ở nhà ăn uống đầy đủ ,có buồn thì hẹn bạn Minh Minh đi chơi,có chuyện gì thì gọi cho anh liền, Sở Nghiên mỉm cười gật đầu anh mới chịu đi .
Ngày đầu tiên anh đi làm ,không có anh Sở Nghiên cảm thấy trong nhà thật tẻ nhạt , cô hẹn Minh Minh đi uống cà phê.
Quán cafe ...
"Cậu đúng là mê chồng bỏ bạn , mình tưởng cậu quên luôn người bạn thân này rồi chứ . " Minh Minh giả vờ giận dỗi.
" Mình ngồi trước mặt cậu ,cậu không thấy sao ,hôm nay mình mời cậu cafe còn trách móc gì nữa ."
" Chồng cậu đi làm ,cậu mới nhớ mình thôi ,mà Nghiên Nghiên này ....mới có mấy ngày không gặp , nhìn cậu thấy rạng rỡ ,xinh đẹp hơn trước thế .Đúng là có chồng có khác thế mà bảo không thích người ta ."
Sở Nghiên mỉm cười : " Đó là chuyện lúc chưa kết hôn ."
" Xí .....Cậu làm giống như cậu kết hôn lâu rồi ấy ,mà kể cho mình nghe về chồng của cậu đi,anh ấy thế nào...đêm tân hôn ấy ." Minh Minh tò mò nói.
" Cậu đang nghĩ bậy bạ gì thế ? mình và