Làm cho anh càng thêm hài lòng.
Anh dơ ngón tay cái ấn lên ngón tay cái của cô: “Chứng nhận!”
Từ Mộ Hành vừa quay đầu đã nhìn thấy hai ngón tay của hai người đang đối nhau, nhất là trên khuôn mặt đẹp trai từ trước đến nay luôn kiêu ngạo của Âu Tuấn lúc này đang cụp mắt cười ấm áp.
Từ Mộ Hành dừng lại, hỏi: “Chiều nay anh Âu cũng tham gia buổi huấn luyện của tôi sao?”
Âu Tuấn nhìn anh ta: “Đương nhiên.
”
Từ Mộ Hành: “Tôi huấn luyện không hề nhẹ nhàng đâu.
”
Âu Tuấn mỉm cười, khoé môi cong lên tà hơi ác: “Không sao, tôi chưa bao giờ từng huấn luyện nhẹ nhàng.
”
Từ Mộ Hành: “Mỏi mắt mong chờ.
”
Dáng vẻ Giản Linh lại rất thư thái và thoải mái, cô lấy một bộ đồng phục đặc công vừa người rồi đi thay, bộ đồng phục đen từ đầu đến chân, mang trên người cô, mặc ra một tư thế mảnh mai và mạnh mẽ của một phụ nữ.
Vốn tưởng rằng tốc độ thay quần áo của Âu Tuấn khá nhanh nhưng lúc Giản Linh đi ra, Âu Tuấn còn chưa ra.
Từ Mộ Hành đứng thẳng người chờ ở đó, lúc nhìn thấy cô bước ra thì cười nói: “Lâu rồi không gặp, đội trưởng Giản vẫn tư thế hiên ngang như xưa.
”
Giản Linh mỉm cười: “Đội trưởng Từ quá khen rồi.
”
Đến bây giờ Từ Mộ Hành vẫn nhớ hai năm trước lúc hợp tác với Giản Linh xử lý một vụ án.
Thật ra cho đến bây giờ, Từ Mộ Hành vẫn không thể hiểu được, trong vụ án đó rốt cuộc cái gì đã đối phó với những kẻ địch đó.
Khác với tốc độ nhanh nhẹn của người thường, bạo lực, năng lực kỳ dị và tính cách nóng nảy.
Đó cũng là lần đầu Từ Mộ Hành tiếp xúc với năng lực bí ẩn của bộ đội đặc thù bởi vì liên quan đến tình tiết của vụ án.
Nhưng bây giờ Từ Mộ Hành vẫn còn nhớ giọng nữ chỉ huy rất rành mạch phân minh trong máy vô tuyến.
Và sau khi anh ta giải quyết được phần lớn kẻ địch, lúc bị những con cá lọt lưới tức giận tập kích đến chỗ của anh đánh úp, Giản Linh đột nhiên xuất hiện và ra