Thiếu Tướng Đế Quốc

Chương 25: Chết chìm


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

Chương Diệc thay xong quần áo đi ra, liền thấy vẻ mặt Tô Nhiên hốt hoảng ngồi ở bên ngoài, không biết đang suy nghĩ gì.

"bộ này được không, lấy một bộ, xóa nhãn mác, dùng hộp quà tặng gói lại." Chương Diệc giao quần áo cho người hướng dẫn, sau đó đi tới trước mặt Tô Nhiên, đưa tay quơ quơ ở trước mắt anh.

"Nghĩ gì thế?"

Tô Nhiên đột nhiên tỉnh hồn lại, lưng lập tức thẳng tắp, đưa mũ lính tới, "Trưởng quan."

Chương Diệc mang theo mũ lính, vỗ vỗ bờ vai anh, "cậu không cần đưa tôi đi Nhà họ Chu, nghỉ ngơi hai ngày phép, buông lỏng một chút."

Tô Nhiên nhìn mặt của anh, trong đôi mắt tựa hồ có thứ giấu đi rất sâu. Trong lòng Chương Diệc hơi cảm giác khác thường, muốn nói chuyện, liền thấy Tô Nhiên thuận theo gật đầu.

Nhất thời Chương Diệc thở phào nhẹ nhõm. Anh thấy Tô Nhiên đi ra cửa tiệm, mơ hồ cảm thấy được bóng lưng kia gầy gò có chút tiêu điều.

"Thủ trưởng, y phục của ngài đã gói kỹ."

Giọng điệu người hướng dẫn mua ngọt ngào để Chương Diệc lấy lại tinh thần, anh tiếp nhận, hài lòng gật đầu, liền liếc nhìn đồng hồ, lúc này mới đi đến nhà để xe dưới hầm.

Chu Dĩ Nam ở bên trong một ngôi biệt thự ngoại thành, nơi này hoàn cảnh thanh tĩnh, rời xa thành thị náo động và táo bạo, không khí cũng trong lành rất nhiều. Chương Diệc vừa xuống xe, thì có người máy tròn vo đi tới, nụ cười đáng yêu chỉ dẫn đường cho anh.

"Chương thiếu tướng, mời đi bên này." Thơ_Thơ_diendanlequydon

Phong cách ngôi biệt thự này vô cùng phục cổ, thảm cỏ sân trước
được tu bổ, trên cổng vòm có phù điêu hoa văn điêu khắc phức tạp. Chương Diệc tiến vào cửa lớn, trước hết liếc về xe lăn hợp kim đặc chế một bên ghế sa lon. Anh cho là Chu Dĩ Nam vẫn không thể hoạt động, trong mắt không khỏi lộ ra mấy phần lo lắng.

"Tiểu Diệc, em đã đến rồi." Lúc này từ trên thang lầu xoay tròn chậm rãi đi xuống một người, anh mặc chế phục không quân màu xanh đen, khí chất ôn nhuận, thân hình tuấn tú mà kiên cường. 

Chương Diệc nhìn thấy anh, bên mép không kìm hãm được lộ ra nụ cười, "Anh Nam."

"Tặng anh lễ vật." Anh giơ tay lên cái hộp bên trong.

"Còn mang lễ vật làm gì." Chu Dĩ Nam oán trách mà tiếp nhận cái hộp trong tay anh, anh mở ra liếc mắt nhìn, trong mắt ý cười sâu sắc thêm.

"Lần đầu tiên tới mà, cần phải vậy."

"Cảm tạ."

Chu Dĩ Nam cẩn thận thả cái hộp ở trên ghế sa lon, mở ra nút buộc, liền kéo ống tay áo lên, trừng mắt nhìn Chương Diệc nói, "Đói bụng không? Ngày hôm nay anh tự mình xuống bếp."

"A, anh muốn làm cơm hả?" Chương Diệc và anh đi vào nhà bếp, một mặt không yên lòng, "thân thể của anh mới vừa vặn tốt một chút..."

"Không sao, Ryan cũng đã giúp anh chuẩn bị xong 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện