*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
Anh cúi đầu, ngậm một cái trên ngực trái Chương Diệc nhô ra. Hạ thân va chạm cũng trì hoãn, như có như không cắm vào ở bên trong anh. Toàn thân Chương Diệc nóng đến lợi hại, nụ hoa nho nhỏ bị Chu Dĩ Nam cắn đến đỏ bừng, người kia thậm chí duỗi ra đầu lưỡi liếm láp nụ hoa nhỏ nhắn, cảm giác tê dại khác thường truyền khắp toàn thân, để Chương Diệc không tự chủ ngẩng đầu lên, trong miệng phát ra rên rỉ ngọt ngào.
Chu Dĩ Nam chơi đủ rồi nụ hoa bên trái của anh, lại dùng tay đùa bỡn hạt nhũ bên phải của anh. Ngón tay của anh co dãn rất tốt bên trong da thịt, ác liệt mà châm lửa trên thân người đàn ông. Dưới thân Alpha vai rộng eo hẹp, cơ ngực và cơ bụng hơi nhô lên, đường nét trôi chảy mà gọn gàng. Mỗi lần Chu Dĩ Nam dùng sức đỉnh tiến vào thân thể anh, bụng dưới anh đều sẽ căng thẳng, đường viền cơ bắp càng ngày càng rõ ràng.
"Nhanh chút... Ưm... Anh Dĩ Nam..."
Bất mãn với Chu Dĩ Nam không nóng không lạnh rung động, Chương Diệc nhíu lông mày lên, vô ý thức hé miệng, dùng đầu lưỡi đỏ sẫm liếm láp bờ môi khô ráo. Chu Dĩ Nam nhìn thấy ánh mắt anh mơ hồ mà ướt át, không khỏi khẽ nguyền rủa một tiếng ở trong lòng, liền kết hợp tư thế ôm lấy eo Chương Diệc, làm cho anh ngồi vào trên đùi mình.
"Tiểu Diệc, anh mệt mỏi. Chính em động có được hay không?" Anh cắn lỗ tai Chương Diệc, khí vị tín tức tố trên người mang theo cám dỗ nồng nặc.
Đột nhiên chuyển biến tư thế để Chương Diệc hoảng hốt vài giây, lúc phục hồi tinh thần lại chỉ cảm thấy côn thịt chọc vào trong cơ thể một cái cực kỳ xảo quyệt. Anh ôm lưng Chu Dĩ Nam, gương mặt tuấn tú cơ hồ vùi vào trong ngực thanh niên, Chu Dĩ Nam chỉ nghe được một tiếng trầm thấp: Thơ_Thơ_diendanlequydon
"Được."
Khóe miệng Chu Dĩ Nam vung lên, anh nhấc mặt Chương Diệc lên, dùng sức hôn lên đôi môi
mềm mại kia, hấp thu nước bọt thơm ngọt trong miệng anh. Chương Diệc bị động mà thừa nhận anh hôn môi, đồng thời bắt đầu biểu tình biệt nữu mà lay động phần eo. Hai tay anh chống trên đất, nhấc lên eo, để côn thịt thô to chậm rãi thoát ly miệng huyệt, sau đó chậm rãi ngồi xuống quy đầu tráng kiện hồng nộn. Sau nhiều lần luyện tập, động tác của anh bắt đầu thay đổi đến thành thạo điêu luyện, vòng eo lay động độ cong không lớn, lại mỗi khi có thể làm cho cái nóng rực kia chọc vào nơi anh cần an ủi nhất.
"Ừm... Ha a..."
Dưới ánh trăng bàng bạc, toàn thân người đàn ông trần trụi anh tuấn ngẩng cổ lên, ngồi ở trên thân một người đàn ông khác tuấn tú xuất trần giãy dụa eo gầy cứng cáp. Trán của anh sớm đã ướt đẫm, trên lồng ngực màu lúa mạch cũng lấm tấm mồ hôi mỏng manh, như thoa một tầng mật ong bóng loáng dụ người. Chu Dĩ Nam nắm vòng eo dẻo dai của Chương Diệc, say mê không thôi liếm láp da thịt sau gáy của anh, nơi đó khí vị tín tức tố nồng nặc nhất, ngào ngạt hương cây oải hương hòa lẫn hương cam quýt mát lạnh, khiến người ta giống như đặt mình ở ruộng hoa ngày mùa hè.
Khoái cảm không ngừng tích lũy, dần dần đẩy anh đến tuyệt đỉnh cao. Chương Diệc đung đưa thân tê dại không thôi, lần lượt dùng miệng huyệt mềm mại ướt át bao lấy cái kia thô cứng, hậu huyệt chảy ra dâm thủy đã sớm đem nơi hai người kết hợp làm cho khắp nơi bừa bộn, dục vọng phía trước anh càng không gián đoạn mà phun ra chất lỏng nửa trong suốt. Thời khắc sắp xảy ra cao trào, Chu Dĩ Nam đột nhiên bóp lấy eo anh, lúc ở thân anh