Thiếu Tướng Đế Quốc

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

Đọng lại trong không khí, hai người trầm mặc nhìn nhau.

"Tôi sẽ không làm chuyện thương tổn anh." Tô Nhiên dời ánh mắt đi, trên mặt của anh chợt lóe một loại thần tình cực kỳ phức tạp.

Đây không phải là đáp án mà Chương Diệc muốn nghe, dưới cái nhìn của anh, Tô Nhiên trả lời không khác nào gián tiếp thừa nhận tất cả.

"A, không làm thương hại tôi." Chương Diệc lui về phía sau hai bước, anh quơ quơ cổ tay của mình, ánh mắt trào phúng, "Đây chính là cậu nói không làm thương hại tôi sao? Dùng hết thủ đoạn giữ tôi ở đây, thỏa mãn dục vọng bản thân cậu hả?"

"Là tôi nhìn lầm!"

Chương Diệc xoay người, cực kỳ tức giận và thất vọng tràn ngập lồng ngực của anh, anh nắm chặt nắm đấm, viền mắt ửng hồng mà đi về phía trước. Cũng chưa đi được hai bước, nơi bụng dưới liền truyền đến một luồng cảm giác xa lạ mà quỷ dị làm bủn rủn, hai chân anh run lên, thân thể không bị khống chế té về phía trước.

"Trưởng quan!" Thơ_Thơ_ddlequydon

Tô Nhiên bước nhanh đi tới, kinh hoảng đỡ lấy anh. Chương Diệc quay đầu, lạnh lùng nhìn anh, giọng điệu lại hư nhuyễn vô lực: "Cút —— đi —— "

Trong không khí có mùi hương quất ngọt ngào bắt đầu lan tràn, hòa lẫn hương vị cây oải hương cực kì nhạt. Chương Diệc làm sao cũng không nghĩ ra chính mình sẽ ở vào lúc này động dục, anh cảm giác khó chịu nắm chặc nắm đấm, liều mạng nhắc nhở chính mình phải giữ vững tỉnh táo.

Một đoạn cánh tay từ phía sau đưa qua đến, vòng lấy bờ vai anh, toàn thân Chương Diệc đều đang phát run, anh đưa lưng về phía Tô Nhiên, nói giọng khàn khàn, "... Ức chế tề..."

Giọng điệu anh gần như cầu xin, Tô Nhiên chỉ lắc đầu, nhẹ giọng nói, "Đánh ức chế tề đối với thân thể của anh không tốt."

"Tô Nhiên... Cậu đừng để tôi... Hận cậu..."

"Không hận tôi, có thể thế nào đây." Tô
Nhiên nâng mặt của anh, ánh mắt sâu thẳm mà nhìn chăm chú anh, "Ngược lại không quản tôi làm cái gì, anh cũng sẽ không yêu tôi."

Anh dùng đầu ngón tay miêu tả đường nét bộ mặt Chương Diệc góc cạnh rõ ràng, sau đó nghiêng người, tầng tầng hôn môi của anh.

Khí tức Beta nồng nặc mà rất có tính xâm lược phả vào mặt, Chương Diệc bị anh ôm eo, ôm chặt vào lòng ngực hôn môi. Lần này bệnh trạng thời kỳ động dục so với bất kỳ lần nào trước đây cũng làm cho anh vô lực chống đỡ, anh giơ tay lên, vừa muốn giãy dụa liền bị Tô Nhiên dễ dàng bắt được cánh tay xoay ở phía sau. Chương Diệc tức giận, đang muốn cắn xuống đầu lưỡi Tô Nhiên, người kia lại nắm cằm của anh, cưỡng bách anh hé miệng đến càng lớn.

"Ừm..."

Trong không khí tín tức tố Beta vị cỏ xanh trở nên càng ngày càng nồng nặc, Chương Diệc bị anh cầm cố vào trong ngực hôn môi, hai chân lập tức như nhũn ra, thân thể khô nóng càng không khống chế được mà thiếp đi trên người Tô Nhiên. Lý trí sớm đã bị tín tức tố quấy nhão như tương, cố tình giờ khắc này Tô Nhiên lại đưa tay đến giữa hai đùi anh, cách vải vóc xoa nắn dục vọng anh bộc phát. Thơ_Thơ_ddlequydon

"A..."

Cả người Chương Diệc đều banh ra, bây giờ thân thể anh mẫn cảm quá mức, bị cặp tay kia tùy tiện một màn sẽ sản sinh phản ứng cực kỳ xấu hổ. Anh lúng túng mà cúi thấp đầu, mặt anh tuấn nhiễm phải sắc thái tình dục, nhìn 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện