*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
Hôm nay là thời gian làm việc, trong rạp chiếu bóng người đi thưa thớt, hai người xem là chiến tranh khoa huyễn mảnh ít lưu ý, trực tiếp bao toàn bộ phòng chiếu phim.
"Dùng hoa quả, hoặc là?" lúc ngồi xuống, Bùi Tịch hỏi.
Chương Diệc lắc lắc đầu, "nước lọc là được."
Bùi Tịch đáp một tiếng, tự mình đi khu cầm hai bình nước khoáng. Điện ảnh sắp bắt đầu, ánh đèn từ từ trở nên tối, Chương Diệc nhìn Bùi Tịch đi tới ngược sáng với anh, trong phút chốc, trước mắt tựa hồ hiện lên bóng dáng một người khác.
"cậu chọn lựa cuộn phim gì?"
"Dạy học kỹ thuật." khóe miệng người kia câu lên.
"Dạy học kỹ thuật?"
"Ừm." con mắt đen láy ngậm lấy ý cười bỡn cợt.
"A Diệc?" Bùi Tịch duỗi bình nước ra, quơ quơ trước mắt anh.
Chương Diệc đột nhiên tỉnh hồn lại, anh ấn ấn cái trán, thần sắc khôi phục hờ hững.
"Cảm tạ." Anh tiếp nhận nước khoáng.
anh mới vừa nhớ ai? Chu Dĩ Nam sao? hay là... Cái người kia. Ngày anh mất trí nhớ, đến tột cùng xảy ra chuyện gì? Những câu nói này nhiều lần muốn bật thốt lên, đều bị Bùi Tịch ép xuống. Bây giờ thời cơ không đúng, anh phải kiên trì một ít.
"Đi nơi nào ăn cơm?" lúc đi ra phòng chiếu phim, Bùi Tịch hỏi.
"Về nhà đi." Chương Diệc để kính mắt toàn tức thu về trong hộp, "Trong tủ lạnh có thật nhiều đồ ăn." Thơ_Thơ_diendanlequydon
"anh làm cơm hả?" hai tay Bùi Tịch ôm ngực, một mặt hoài nghi.
"phải." Chương Diệc nói nhẹ như mây gió, "Làm
sao, không yên lòng hả?"
Bùi Tịch cười khan hai tiếng, "Yên tâm, yên tâm. Tôi trở lại làm trợ thủ cho anh."
Chờ lúc trở về nhà, cùng Chương Diệc tiến vào nhà bếp, Bùi Tịch mới hiểu được anh nói làm cơm là chuyện gì xảy ra. Đơn giản chính là mở tủ lạnh thông minh, truyền phát tin các loại video dạy nấu ăn. Bùi Tịch nhìn anh rửa cái thớt, cầm hai miếng sườn bò vụng về dùng dao cắt, rốt cục không nhịn được, đoạt dao trong tay của anh lại.
"Thực sự là sợ anh rồi, tôi đến đây đi." Anh bất đắc dĩ nói.
"Tôi lại nhìn hai lần, lẽ ra có thể hiểu." Chương Diệc còn đang nghiên cứu cái video dạy nấu ăn kia.
"Làm cơm cùng phía dưới không giống nhau." giọng điệu Bùi Tịch ghét bỏ, "Đại gia, ngài đi phòng khách ngồi, chờ ăn cơm là được."
"Nếu không tôi làm trợ thủ giúp cậu?"
"Tôi một mình giải quyết được." Bùi Tịch đẩy anh ra ngoài nhà bếp: "anh đừng quấy rầy tôi."
không phải Bùi Tịch nói mạnh miệng, không tới một canh giờ, bữa tối hai người liền bày ở