Thiếu Tướng Đế Quốc

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

Lúc nghe thấy được trên người thiếu niên hương vị hoa mân côi quen thuộc, lực ý chí Chương Diệc kiên trì hồi lâu rốt cục vào đúng lúc này toàn bộ tan rã. Anh mở to mắt, theo bản năng tới gần bên người Alan, thân thể toả nhiệt dán chặt cậu, nỉ non: "Đau... Chân..."

"Diệc, lập tức tốt ngay, anh nhịn một chút." Alan ôm anh vào trong ngực, không ngừng động viên anh phát đỉnh mà hôn. Trong phòng trừ bọn họ ra, chỉ còn hai nhân viên y tế, một người trong đó đang nắm mắt cá chân trái Chương Diệc bị trật khớp, coi cẩn thận.

"Có thể nhanh chút hay không?" Alan liếc bác sĩ Beta kia một cái.

"Điện hạ, có thể sẽ có chút đau, tốt nhất ngài để Chương tiên sinh cắn vật gì."

"Không cần..." Chương Diệc yếu ớt nói, trong giọng nói ẩn chứa quật cường.

"Tốt, vậy chúng tôi lại bắt đầu."

Beta kia vừa dứt lời, Chương Diệc liền cảm thấy xương chân trái bị người mở ra, đau đớn kịch liệt kéo tới, anh còn không có hoãn quá mức, một nguồn sức mạnh lại nặng nề đánh về phía vị trí vết thương của anh.

"A ——" Chương Diệc đau đến nghẹn ngào lên tiếng, trong mắt đều là nước mắt sinh lý.

"Diệc, đã tốt, không có chuyện gì." Alan ôm anh, đau lòng đến quả thực không biết như thế nào cho phải.

"Điện
hạ, cần nhóm chúng tôi đánh ức chế tề không?" Một Beta khác do dự hỏi.

"Không cần, các người đi xuống trước đi." Alan ôm lấy hôn hôn Chương Diệc, đi về phòng ngủ.

Mới vừa để người tới trên giường, hai cánh tay thon dài liền quấn lấy tới. Chân trái đau hơi hơi hoãn lại, nhiệt động dục lại bắt đầu dằn vặt Chương Diệc một lần nữa. Anh ôm cái cổ Alan, sắc mặt ửng hồng, đôi môi hơi mở ra, mang theo gợi cảm không tự biết.

"Nóng quá... Alan... Ôm tôi..."

Alan kéo ngụy trang tề trên cổ xuống, liền cởi áo sơmi, không kiêng dè chút nào mà tản ra khí tức Alpha cường thế mà rất có tính xâm lược. Cậu cúi người, rốt cuộc không kịp đợi mà mạnh mẽ hôn đôi môi Chương Diệc dụ người.

Đôi môi vừa tiếp xúc, Chương Diệc liền không nhịn được phát ra một tiếng than nhẹ thoải mái. Anh như lữ khách trong sa mạc khô cạn tham lam hấp thu khí tức trong miệng Alan, khí tức Alpha mang theo hương vị hoa mân côi chen lẫn vị bạc hà lạnh lẽo tạm thời trấn an khô nóng 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện