Buổi tối trôi qua thật nhanh, người ngủ mà tỉnh dậy còn ngỡ vừa mới nằm.
Đồng hồ trên điện thoại chạm tới sáu giờ, tiếng báo thức vang lên phá tan căn phòng trong sự im lặng.
Nhâm Phó Hạ tức tốc lấy từ vali ra một chiếc áo đen cao cổ thu đông ra mặc, với đó là một cái quần jeans đen mới tinh, sau đó là khoác lên áo ngoài, thân người cô phun cây đen.
Một ngày trọng đại như vậy cô phải chỉnh diện lại mình một chút, đánh lên lớp sơn đỏ đậm mà cô ít dùng, buộc cao tóc đuôi ngựa.
Cô bây giờ trông như một phiên bản mới, cá tính, tự tin lại trung lập.
Nhâm Phó Hạ vội cầm lên những tờ bản thiết kế của mình rồi chạy ra ngoài, vừa hay mở cửa bắt gặp Chung Ngụy.
Cô vội lên tiếng.
“Không biết anh đưa tôi tới công ty luôn được không?”
Chung Ngụy dừng lại, nhìn dáng vẻ kín đáo mạnh mẽ của cô anh có chút kinh ngạc, trên tay cô còn cầm tập tờ giấy, chắc hẳn cô phải đang bận lắm.
Chung Ngụy cười một cái gật đầu đồng ý.
“Vậy đi thôi.”
“Đồ ngốc này!” Anh lí nhí nhỏ miệng.
Nhâm Phó Hạ nghe thấy nhưng cô không còn thời gian để bận tâm đâu.
...
Gần tới 7 giờ Nhâm Phó Hạ đã tới công ty, nơi cô làm việc trang hoàng sự hào nhoáng, điều khiến cô kinh ngạc nhất đó chính là...!xung quanh đã có vài người đứng đợi, hay rình mò.
Đây chắc hẳn là đám fan cuồng của ngôi sao đó.
Bước vào bên trong cô thấy mọi người đang bận chuyển đồ đi đi lại lại, Nhâm Phó Hạ cũng có việc phải làm, cô phải qua phòng thiết kế trang phục của công ty để nộp mấy tờ bản thảo này, kèm theo đó là quan sát những nét của trang phục nên cần sửa hay không hay chỉnh lại trang phục trong khi người mẫu mặc để hoàn thành một cách xuất sắc hơn.
Phòng thiết kế rộng rãi, vừa bước vào cô đã thấy Diệp Thư Cát Ly đang chăm chú miệt mài tạo mẫu cho chiếc đầm đen huyền, tà váy bung xoè hình lá liễu, chiếc đầm có gắn những hạt nhỏ phát lấp lánh trắng sáng.
Chiếc đầm chưa hoàn chỉnh phần trên nên Cát Ly khá là đang chú tâm.
Đó là một trong những bản thảo từ trước của Nhâm Phó Hạ.
“A, Phó Hạ cậu đến rồi! Tớ đang loay hoay phần ngực này, cậu giúp tớ một tay cầm giữa ngực này cho tớ khâu đi, nhanh lên để tí nữa tớ còn ra gặp idol của mình hu hu.”
“Được.”
Nhâm Phó Hạ phụ lấy một tay, thấy thế Diệp Thư Cát Ly vội lấy chỉ đen khâu lại, hai lần đi cũng đã trôi qua mười mấy phút.
Phần ngực cũng khâu xong, Diệp Thư Cát Ly chuyển sang phần lưng mà làm.
Những người trong phòng phác thảo của cô cũng có vài người tới, họ chia nhau ra chỉ những chỗ cho những người thiết kế mà họ không biết.
Một khung cảnh bận rộn, à! Nhâm Phó Hạ vội qua chỗ trưởng nhóm của phòng thiết kế, người phụ nữ với phong cách rất trẻ trung đang đứng chỉ đạo, Nhâm Phó Hạ tiến tới.
“Chị Thu, bản thiết kế mà vị đó chỉ tôi.
Trong đây có mười bản, hai bản đầu tiên là của ngôi sao đó, những bản còn lại thiết kế cho người mẫu, diễn viên, á, hoa hậu công ty ta.”
“Cảm ơn em, chắc em áp lực lắm!”
“Không có đâu.
Ngược lại là những người thiết kế như mấy chị thì có, người đó toàn đưa ra những yêu cầu quái gở, muốn nổi trội cầu kì, chắc mấy chị sẽ vất vả lắm! Cố lên nha.”
“Ừm.”
...
Một hai tiếng trôi qua, dưới công ty bắt đầu tràn về vô số người hay các phóng viên, đây cũng là thời điểm chiếc xe của Lục Hoàng Thiệu đang di chuyển tới.
Xung quanh hàng tá người bị vệ sĩ chặn