Tư không Chiến lê tấm thân đầy thương tích đến chỗ Neil nói “Cảm ơn cậu, nhưng cậu không cần phải trả thù giúp tôi đâu, làm như vậy cậu sẽ gặp rắc rối không cần thiết’’ Thật ra là mấy vết thương này chả ăn nhập gì với cậu, chỉ tốn chút nước bọt kêu vài tiếng đau đớn vậy thôi chứ đau mấy đâu.
Ngược lại Neil càng giúp thì càng hại cậu gặp nhiều rắc rối hơn, bởi vậy mới nói nhiệt tình không đúng chỗ sẽ thành phá hoại.
Neil vẫn ngây thơ nhếch môi cười một cách vô tội “Ai bảo cậu là bạn cùng phòng với tôi làm gì? Nếu tôi mà nhịn được thì mắt tôi cũng mù rồi.” Thật ra hắn cũng không phải bênh vực gì, nhưng nhìn lũ ngứa đòn kia thì hắn liền ngứa tay, gương mặt đẹp của hắn bị mấy vết thương là hắn đã muốn đánh người.
Từ ngày gặp Tư Không Chiến là hắn đã rất thích cậu rồi, hơn nữa trực giác của hắn rất nhạy, hắn cảm thấy Tư Không Chiến rất đặc biệt cho nên càng quyết tâm phải kết bạn.
Tư Không Chiến cười khổ, lắc đầu rồi ngồi xuống sàn tập nghỉ ngơi chốc lát.
Thời gian này cậu chẳng có chút tiến bộ nào cả, trong lòng cảm thấy phiền cho nên ngay sau đó cậu trút giận lên đám quái thú cấp ba cao cấp trên tinh võng, từ đó một đường leo lên bảng xếp hạng thợ săn mạnh nhất với level thấp nhất.
Cậu thắng nhờ kinh nghiệm thực tiễn chứ không chỉ dựa vào cấp bậc vũ khí mà thôi.
Ngày tháng dần trôi, cuối cùng cậu cũng vào được phòng trọng lực một mình và tăng dần trọng lực tới mức cao, sau đó nghiêm túc tập luyện theo những gì mà lão quái vật hướng dẫn, thực lực cũng một đường tăng tiến.
Neil cũng không muốn thua kém, hắn cũng chọn phòng trọng lực nhưng mức độ này nhìn từ bên ngoài thì sẽ không nhìn ra chênh lệch nếu không nhìn bảng số liệu.
Nữa năm học nhanh chóng trôi qua, Tư Không Chiến cuối cùng cũng miễn cưỡng di chuyển với tốc độ nhanh trong mức trọng lực là bốn trăm, vượt yêu cầu của lão quái vật là ba trăm.
Còn về tinh thần khống chế thì vẫn là luyện công pháp, trong lúc giáp đấu cậu cũng ứng dụng không ít, những sát chiêu đều bị vô hiệu hóa nhưng cậu vẫn vờ trúng đòn, sau đó rời sân thi đấu với dáng vẻ chật vật, nhưng mà cậu chưa bao giờ cần phải đến phòng y tế.
Thời gian này, cậu và Neil thường xuyên trao đổi quyền cước, đánh với hắn cậu rất ít khi nhường vì hắn không thích như thế.
Nhưng kết quả cuối cùng vẫn là hắn thắng vào phút cuối, điều này khiến hắn không vui, chính vì lẽ đó hắn thường rủ cậu lên mạng để đánh cho thoả thích.
Chơi thì chơi ai sợ ai chứ.
Một tháng sau đó, hai cái tên khá nổi trên bảng xếp hạng thường được nhắc đến là Hỏa Long và Băng Lang.
Cái chính là họ chỉ đối kháng với nhau, rất ít khi đánh với người ngoài, nhưng một khi đã đánh thì thường chọn những cao thủ có cấp bậc khá cao sau đó ngược họ sấp mặt.
Mặc dù được chào đón là vậy nhưng số người được chấp nhận khiêu chiến chỉ trên đầu ngón tay, vì họ hình như chỉ muốn đấu với nhau mà thôi.
Số lần xuất hiện điều chỉ diễn ra vào buổi tối vậy cho nên mọi người đều đoán họ là học viên trường quân đội, thông báo chiêu mộ được phát đi thì họ liền lặn mất tăm.
Ngay cả vị trí trên bảng thợ săn cũng tuột dốc không phanh và Hoả Long cũng chưa từng xuất hiện trở lại.
Từ đây Tư Không Chiến có cái nhìn rất khác đối với Neil, hoá ra cậu ta cũng là hổ giả nai vàng ngơ ngác.
Trong một lần cậu xui xẻo đụng độ với lớp một ban số ba, lớp này trên tổng thể thì thực lực hơn hẳn ban số hai, nhưng kết quả cuối cùng là bị đánh rõ thảm, hắn đã không nói một câu dư thừa mà xông vào nện cho cả đám cạp đất.
Nhưng ai nói gì nói hắn vẫn cố sống cố chết bám trụ tại lớp hai ban một này chứ không muốn chuyển lên lớp cao hơn.
Thời gian nhanh như thoi đưa, cuối cùng thì kỳ sát hạch giữa năm cũng đến, lần này toàn bộ học viên năm nhất sẽ có một kỳ kiểm tra dài ngày trên tinh cầu toàn quái thú từ cấp thấp cho đến cấp ba cao cấp.
Số lượng học viên bỏ mạng chiếm tới ba phần tư, có thể nói đây là sát hạch sinh tử mặc dù bên trường quân đội cũng cố gắng ứng cứu kịp thời, chỉ bao nhiêu đó cũng đủ nói lên độ nguy hiểm của kỳ sát hạch này.
Trên phi thuyền, Tư không Chiến nhàn nhã tựa người vào cửa kính ngắm nhìn vũ trụ bao la, một chút lo lắng cũng không có.
Neil hất vai cậu cười tà nói “Không lo lắng sao? Cầu xin tôi đi, tôi sẽ tổ đội với cậu!”
Tư Không Chiến cười cười đáp “Dĩ nhiên là tôi lo lắng gần chết đây, vậy… đến lúc đó phiền cậu giúp đỡ cho!” Mà ai giúp ai còn chưa biết à.
Neil cũng cười hắc hắc “Chúng ta song kiếm hợp bích, còn phải sợ sao!” Có đồng đội mạnh chính là cảm giác tràn ngập tự tin.
Vài người đứng bên cạnh nghe hai người nói chuyện mà ganh tỵ gần chết, ai chẳng biết là Neil rất mạnh, nhưng tên chết tiệt Tư Không Chiến suốt ngày mặt dày quấn lấy khiến bọn họ hận tới mức nghiến răng ken két.
“Thật đúng là thứ không biết xấu hổ, thực lực không có thì nên về nhà với baba đi.
Chỉ biết trông cậy vào người khác mà còn có mặt mũi huênh hoang.”
“Này Tư Không Chiến, mặt cậu cũng dày thật đấy.
Cậu đừng tưởng nịnh bợ được cậu ta thì ngon, không có bản lĩnh thì chuẩn bị đi chết đi là vừa.”
“Neil tôi nói cậu này, tổ đội với ai cũng được sao cứ phải là hắn, hắn chỉ có thể gây phiền phức cho cậu thôi, chi bằng tổ đội với chúng tôi, cậu thấy sao?’’ Một nhóm ba người được xem là mạnh nhất trong lớp cũng muốn lôi kéo.
Vì Neil cũng không nguyện chui lên top ba cho nên bọn họ mới có cửa lên hạng đầu.
Đối với lời mời của ba tên này Neil chỉ nhướng mày xem thường đáp “Cảm ơn nhé, nhưng tôi cũng chỉ giỏi mang lại phiền phức thôi.
Thật ngại quá, khiến các cậu mất công rồi.”
“Cậu… thật đúng là không biết tốt xấu.
Sát hạch lần này có rất nhiều tổ rất mạnh, nếu cậu không thức thời thì người thua thảm sẽ là cậu!”
Lúc này Neil mới