Hơi thở của nhóc dồn dập trong giây lát, mà lúc này ông lão quái vật cũng đang nhìn nhóc bằng đôi mắt hào hứng, ông đoán đúng rồi, nhóc con này thật sự là trời sinh tư chất thiên phú hơn người mà.
Người bình thường thì phải trải qua trăm ngàn gian nan, còn phải có tiềm lực mạnh mới có thể kích phát được thứ sức mạnh này, nhưng mà thật ra ngoài thiên tài ra vẫn còn có một số người vừa sinh ra đã có lợi thế kinh người, nói trắng ra là khi chào đời đã có sẵn sức mạnh trong người.
Còn làm sao mà ông có thể khẳng định Tư Không Chiến làm được? Đó là do ông dựa vào con mắt tinh tường của mình mà nhìn ra, còn nhìn vào cái gì thì màn sau sẽ rõ.
Sau khi vui sướng đủ thì lúc này nhóc mới nhanh chóng hồi phục tinh thần, tập trung làm quen với thứ sức mạnh kỳ lạ kia.
Dường như cảm nhận được sự quan sát của nhóc, dòng sức mạnh mỏng manh như làn sương mờ kia cũng dần xao động, chậm rãi tụ tập lại ngày một rõ nét hơn.
Luồng sức mạnh mới hình thành kia bắt đầu đi theo sự điều động của nhóc mà chậm rãi di chuyển một vòng, đi đến nơi mà nhóc muốn nó đến.
Mặc dù việc này hết sức khó khăn và tốn rất nhiều thời gian nhưng cuối cùng Tư Không Chiến cũng có thể xem như điều khiển được nó.
Lúc này trời đã nhá nhem tối, trên trán của nhóc xuất hiện một tầng mồ hôi ướt đẫm.
“Đi” Tư Không Chiến quát lớn một tiếng trong đầu, đồng thời chuyển hướng của dòng chảy kia.
Chuyển dòng nước đến nơi mà cậu muốn, mang nó ra bên ngoài.
Nhóc dường như có thể cảm nhận một dòng nước ấm đang thoát ra bên ngoài theo sự điều động của nhóc, chậm rãi thoát ra bên ngoài theo lòng bàn tay.
Ông lão quái vật bất chợt lên tiếng “Tốt, giờ cháu hãy mở mắt ra, tiếp tục vận chuyển thứ cháu muốn vào chủy thủ.”
Tư Không Chiến mở mắt, đôi mắt màu nâu thoáng hiện lên một tầng ánh sáng màu vàng nhạt rồi nhanh chóng biến mất.
Ngay khi mở mắt ra thì nhóc gần như choáng vàng, từ hai lòng bàn tay của nhóc xuất hiện những sợi tơ vàng trong suốt đang lượn lờ.
Nhóc đã làm được, Tư Không Chiến chậm rãi điều khiển từng sợi tinh thần lực quấn quanh thanh chủy thủ.
Bao bọc lấy nó, mặc dù không được hoàn hảo như lão quái vật nhưng cũng miễn cưỡng gọi là bao bọc lấy, sau đó thanh thuỷ thủ nhẹ nhàng bay lên giữa không trung.
“…” – Tư Không Chiến rất muốn hét lên, nhưng mà làm đi rồi bị tán vào đầu nữa cho coi.
Ông lão quái vật rất hài lòng gật đầu – “Tốt, rất tốt!” - Tốt tới mức biến thái, mới dạy có chút xíu, tốn mất nửa ngày tập luyện mà đã làm được như thế này thì đúng là… học cũng hơi bị nhanh.
Thế nhưng mà đó chưa phải là hết mà con đường huấn luyện của nhóc giờ đây mới chính thức bắt đầu.
Những thứ mà lão quái vật dạy cho nhóc đều xuất phát từ những kinh nghiệm quý báo trên chiến trường mà không trường quân đội nào có thể dạy, nhưng đó là chuyện của sau này.
Còn bây giờ, xin lỗi nhưng để nói sau đi.
Một tiếng rống vô cùng khủng khiếp vang lên khiến không gian rung động dữ dội – “Graoooo” – Hai bóng dáng một trước một sau đang chạy nhanh còn hơn tên bắn giữa núi rừng bạt ngàn rộng lớn, thân hình to lớn đi tới đâu là cây ngã tới đó, mặt đất chấn động ầm ầm, bụi đất theo gió lốc bay lên tạo thành làn bùi mù kéo dài ở phía sau lưng.
Tư Không Chiến đang chạy nhanh như bay trước sự truy sát của một con Lôi Sư với đôi mắt đỏ cuồng dã, trên đầu nó còn có cả một cặp sừng siêu cấp lớn đang không ngừng phóng ra vô số tia sét to bằng cánh tay người lớn.
Nhìn kiểu gì nó cũng giống đại ca hơn là tôm tép, nhưng mà cậu cũng không có lựa chọn khác.
“Xoẹt xoẹt xoẹt, ầm ầm, đùng!” – Lại thêm một trận mưa sấm sét giáng xuống như điên, hàng loạt tia sét nhưng vũ bão đánh thẳng về phía Tư Không Chiến.
Đánh mặt đất thành những hố đất to tướng, một kích này nếu bị dính phải thì chỉ có nước đi bán muối.
“Xoẹt!” – Một tia sét trong chớp mắt đã phóng tới chỗ Tư Không chiến, sượt qua bên sườn của cậu rồi phóng thẳng xuống mặt đất khiến nó nổ tung, lông tóc của cậu cũng dựng đứng theo, da gà da vịt gì nổi hết cả lên, suýt chút nữa là thành bóng đèn chớp tắt rồi.
Đôi chân của cậu không ngừng đạp mạnh, tốc độ đã nhanh tới cực hạn nhưng vẫn bị những tia sét đuổi theo bén gót khiến cậu bị nổ bay lên không trung đập thẳng vào gốc cây lớn.
Lại một tia sét nữa phóng thẳng đến, Tư Không Chiến nhanh chóng lách người né tránh hoàn hảo toàn bộ công kích rồi đáp xuống một tảng đá lớn, hai tay vận dụng tinh thần lực phát động tinh thần khống chế.
Năm lưỡi dao hợp kim hai đầu loại xịn nhẹ nhàng bay lơ lửng trên không trung, sau khi nhận lệnh truy kích nó liền bay thẳng về phía Lôi Sư, dùng tốc độ nhanh hơn điện xuyên thẳng vào mắt nó.
Cảm nhận được nguy hiểm, Lôi Sư mạnh mẽ nghiêng đầu tránh đi khiến lưỡi đao đâm thẳng vào lớp da cứng rắn của nó rồi bật ngược trở ra, những lưỡi đao khác thì bị những tia sét đánh trúng lập tức văng tít nơi xa.
Tia sét đan dệt như mắc lưới liên tục oanh kích về phía Tư Không Chiến, truy cùng đuổi tận.
Tư Không Chiến cũng cắn răng lợi dụng thân hình nhỏ bé cùng tốc độ nhanh hơn người của mình liều mạnh xông lên, tìm mọi kẽ hở để tấn công từ mọi phía.
Cậu cũng biết bản thân mình dẫn điện rất tốt cho nên không dám đến gần mà chỉ tấn công từ xa, may mắn thay sau nhiều lần ăn khổ thì cậu cũng đã tìm được một kẻ hở, lưỡi đao ngay lập tức xuyên thẳng vào mắt trái của Lôi Sư khiến nó hoàn toàn bị mù.
Còn may con Lôi Sư này thân hình to lớn, phóng điện thì nhanh nhưng lại không cách nào tránh hết những công kích với vũ khí có kích thước nhỏ, cho nên nó