Chương 60: Thật sự chuyển biến tốt.
Edit: ShiibaReiki
Beta: Chickie
"Không có gì, vẫn như cũ, không cần để ý tới." Giang Chấn Đào cong khóe miệng cười không muốn vợ lo lắng, nhưng lại không thể che đi vẻ lo lắng cho tương lai của Giang gia.
"Chấn Đào, không cần lo lắng, con của chúng ta không sao, Giang gia sẽ không xảy ra chuyện." Kiều Mục Lam an ủi Giang Chấn Đào.
Có Tiểu Lật Tử ở đây, A Thịnh sẽ không sao, Giang gia cũng không ngã xuống, đợi con trai khôi phục lại để xem những kẻ kia nhảy nhót thế nào!
Giang Chấn Đào nghe vậy, lúc này mới nhớ vợ mình từng nhắc tới cơ thể của Giang Mặc Thịnh đã chuyển biến tốt, trước đó vì ông đang lo lắng cho tương lai của Giang gia và chuyện của quân bộ nên không để trong lòng, giờ nghe vợ nhắc lại, lẽ nào thương thế của A Thịnh thật sự chuyển biến tốt?
Nhưng độc của Trùng Hoàng cuối cùng lợi hại đến mức nào thì không ai rõ hơn ông, năm đó chỉ bị trúng phải một chút mà nó đã từng bước xâm chiếm cơ thể của ông đến tận bây giờ, mà độc trong người con trai lại là độc khi Trùng Hoàng dốc toàn lực truyền vào, lượng độc lớn như thế nên con trai mới lâm vào cảnh ngàn cân treo sợi tóc.
Bác sĩ Liên Bang nghiên cứu nhiều năm cũng không thể tìm ra phương pháp giải độc, Du Cẩn Lật sẽ thật sự có cách sao?
Không phải Giang Chấn Đào không tin Du Cẩn Lật mà thật sự do loại độc này quá mức bá đạo, đến nay vẫn chưa có ai giải được, nhưng trong lòng của ông vẫn mang một chút hi vọng.
Nếu Giang Mặc Thịnh thật sự có thể khỏe lại, vậy thì tương lai Giang gia sẽ không bị xuống dốc, những kẻ đang chờ Giang gia bọn họ ngã xuống nhất định sẽ phải thất vọng.
"Giờ nhìn A Thịnh đã tốt hơn rất nhiều so với trước kia rồi, em chuẩn bị gọi bác sĩ Thẩm tới đây giúp nó kiểm tra một chút, nhưng tình trạng hiện nay của nó vẫn chưa thể tiết lộ ra ngoài." Kiều Mục Lam nói.
Thẩm Khiêm là bác sĩ tư nhân của Giang gia, đáng tin cậy, do vậy Kiều Mục Lam mới muốn gọi anh ta tới kiểm tra giúp Giang Mặc Thịnh một chút, tuy bà không nghi ngờ lời nói của con trai và Tiểu Lật Tử nhưng có kết quả chính xác bà mới có thể yên tâm hơn.
Hiển nhiên Giang Chấn Đào cũng nghĩ vậy, lập tức gọi Thẩm Khiêm nhờ anh ta qua giúp kiểm tra một chút.
Từ khi Giang Mặc Thịnh bị thương tới nay, Thẩm Khiêm đều đến đúng giờ làm kiểm tra cho đối phương, dù sao chuyện anh là bác sĩ tư nhân của Giang gia không phải là bí mật, người ngoài cũng biết điều này.
Nên lúc Thẩm Khiêm tới sẽ không khiến ai nghi ngờ, nhưng cũng không ít người chờ xem kịch vui.
Sau khi Thẩm Khiêm nhận được cuộc gọi lập tức chạy tới, thiết bị dụng cụ gì Giang gia đều có, kiểm tra rất thuận tiện.
Giang Mặc Thịnh biết ba mẹ lo lắng cơ thể của mình nên cho bác sĩ kiểm tra một chút để bọn họ an tâm.
Du Cẩn Lật chưa từng thấy những thiết bị chữa bệnh này nên rất hiếu kỳ, chờ bên cạnh mà mắt to chớp chớp, thấy cái gì cũng mới lạ, đặc biệt lúc thấy người mặc áo khoác trắng đưa Giang Mặc Thịnh vào trong thùng chứa đầy chất lỏng càng trợn to hai mắt.
Ở trong nước mà vẫn có thể hô hấp, lẽ nào đùi vàng cũng là một ngư yêu* giống cậu?
(*): Yêu tinh cá. Bé Lật là cá chép Koi thành tinh đấy.
Du Cẩn Lật cực kỳ hưng phấn với sự phát hiện này, càng cảm thấy thân thiết với Giang Mặc Thịnh hơn.
Vốn ở thế giới khác tìm được một yêu tinh giống mình đã rất may mắn, ai ngờ đối phương còn là ngư yêu giống mình nữa, đây chắc chắn là duyên phận...!
Du Cẩn Lật cao hứng lắc lư đầu nhỏ, mắt không nháy một cái nhìn chằm chằm Giang Mặc Thịnh trong khoang trị liệu, cơ bản không ý thức được chất lỏng bên trong khoang trị liệu không phải là nước.
Trước đó Thẩm Khiêm đã kiểm tra cho Giang Mặc Thịnh rất nhiều lần, cơ thể của đối phương ngày càng suy yếu, lần này anh cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý có thể cơ thể của đối phương sẽ trở nên hư nhược hơn, nhưng khi xuất hiện số liệu, cả người anh đều sững sờ, nửa ngày không thể phục hồi tinh thần lại.
Tưởng mình kiểm tra sai nên lần này Thẩm Khiêm càng cẩn thận chăm chú làm kiểm tra lại một lần nữa, kết quả số liệu vẫn giống trước đó.
Nhìn vẻ giật mình của Thẩm Khiêm, Giang Chấn Đào và Kiều Mục Lam sao lại không biết đây, trên mặt cũng lộ vẻ vui sướng.
"A Khiêm, có phải A Thịnh thật sự. . . chuyển biến tốt không?" Hai mắt Kiều Mục Lam có chút ê ẩm, viền mắt cũng trở nên ẩm ướt, giọng nói mang theo một tí nghẹn ngào.
"Dì Kiều, đúng là cơ thể A Thịnh chuyển biến tốt, trong cơ thể cậu ấy nhiều ra một loại lực lượng không biết tên dồn trùng độc vào một góc, không lan tràn toàn thân nữa, vết thương bên trong cơ thể cũng nhờ lực lượng này ảnh hưởng mà dần dần khỏi rồi, bây giờ chỉ chờ tới lúc chế được thuốc giải độc là A Thịnh có thể hoàn toàn bình phục." Sau khi Thẩm Khiêm khiếp sợ xong, hưng phấn nói với Kiều Mục Lam.
Tuy đã sớm biết kết quả này nhưng lúc thật sự nghe được, Kiều Mục Lam vẫn không thể nhịn được, nước mắt chảy tràn mi.
Khi biết Giang Mặc Thịnh đang chiến đấu với Trùng Hoàng, Kiều Mục Lam không khóc.
Khi biết Giang Mặc Thịnh trúng phải trùng độc, ngàn cân treo sợi tóc, Kiều Mục Lam cũng không khóc.
Nhưng hiện tại biết con trai chuyển biến tốt, sẽ không chết, cuối cùng Kiều Mục Lam không nhịn được nước mắt, vỡ đê.
Nhẫn nại lâu như vậy, nước mắt vẫn chảy ra, Giang Chấn Đào đau lòng ôm vợ vào lòng, tùy bà khóc lóc phát tiết, ông biết trong lòng vợ đã nín lâu rồi nhưng lại không bộc lộ ra ngoài, ông lo lắng vợ sẽ nín hỏng mất.
"A Khiêm, tình trạng của A Thịnh tương đối đặc thù, trước khi nó hoàn toàn khỏi hẳn thì chú nghĩ tình trạng của nó tạm thời không nên công bố ra ngoài." Một bên Giang Chấn Đào an ủi vợ mình, một bên nói với Thẩm Khiêm.
"Cháu biết rồi chú Giang." Thẩm Khiêm nghiêm túc nói.
Mặc dù anh là một bác sĩ không tòng quân nhưng Thẩm gia nhà anh và Giang gia là thế giao*, cha anh và anh trai đều ở quân đội nên cũng nghe thấy một ít chuyện của quân bộ, biết bây giờ rất nhiều người chuẩn bị đối phó với Giang gia, chờ Giang gia sa sút.
(*): thế giao: quan hệ nhiều đời.
Thẩm Khiêm liếc nhìn Giang Mặc Thịnh nằm trong khoang trị liệu, khóe miệng chậm rãi nổi lên một độ cong tà khí.
Chờ cơ thể A Thịnh hoàn toàn hồi phục, lúc xuất