Chương 68: Vốn là của hắn.
Edit: ShiibaReiki
Tuy fan của Giang Mặc Thịnh đông đảo nhưng anh rất ít khi xuất hiện trước quần chúng, cũng không tương tác gì với fan cả, hoàn toàn không giống một thần tượng nhưng fan lại thích anh không thể kiềm chế được.
Nghe nói anh bị thương vì bảo vệ quốc gia, fan đều đau lòng không thôi, nghe nói anh gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, fan càng khóc đỏ hai mắt, sau đó tự động bắt đầu tổ chức hoạt động cầu phúc, cầu nguyện Giang Mặc Thịnh có thể sống sót.
Có thể nói, chuyện của Giang Mặc Thịnh không chỉ là chuyện của Giang gia và quân bộ, mà nó đã biến thành chuyện của toàn Liên Bang.
Nên khi cơ thể Giang Mặc Thịnh tốt lên một chút, anh cần phải lên tiếng chào hỏi với các fan và trấn an họ, mặc dù anh rất không thích những việc này.
Nhưng Kiều Mục Lam lại suy nghĩ nhiều hơn, hiện tại con trai đã không còn là một dị năng giả, một khi tin tức này được xác nhận thì chờ đợi nó sẽ là những ánh mắt và ý kiến khác biệt hơn người bình thường.
Nếu trước đó con trai chỉ là thiếu tướng quân bộ mà xuất hiện trước công chúng thì nhiều lắm chỉ mất đi những vầng sáng trước đó, trở thành người bình thường.
Nhưng lúc trước con trai lại xuất hiện trước ánh mắt của công chúng, trở thành một tồn tại thần tượng quốc dân, vậy bây giờ con trai không còn dị năng, quân bộ tất nhiên sẽ không để nó tiếp tục làm người đại biểu, thế về sau phải đối mặt với cái gì, Kiều Mục Lam thật không dám nghĩ, cũng càng thêm đau lòng Giang Mặc Thịnh.
Nhưng dù tính là vậy, bà cũng không cách nào ngăn cản tin tức của Giang Mặc Thịnh thoát ra ngoài, dù sao hiện tại đã biến thành thế này.
"Ba mẹ, cái này con không có ý kiến, hai người xem rồi sắp xếp là được, nhưng con có một điều kiện." Giang Mặc Thịnh nghiêm túc nói.
"Điều kiện gì?" Giang Chấn Đào hỏi.
"Con muốn tạm thời không tuyên bố hôn sự của con và Tiểu Lật Tử." Giang Mặc Thịnh nói.
Kiều Mục Lam và Giang Chấn Đào có chút kinh ngạc, nói cho cùng hai người tính mau chóng cho hai đứa thành hôn, nhưng bây giờ con trai không hi vọng công bố hôn ước của hai đứa nó, thế tự nhiên là không thể nào tổ chức hôn lễ.
Chẳng lẽ con trai vẫn chưa thích Du Cẩn Lật? Nghĩ đến đây, sắc mặt Kiều Mục Lam có chút tức giận.
"Cho mẹ một lý do." Kiều Mục Lam xụ mặt nói.
Nếu đúng là con trai không thích Du Cẩn Lật, không muốn kết hôn với Tiểu Lật Tử, vậy bà tuyệt đối sẽ không đồng ý cơ hội bà đã từng trao cho con trai, trước đó con trai lựa chọn chấp nhận hôn sự này, bây giờ cơ thể tốt lên rồi muốn đổi ý? Kiều Mục Lam bà tuyệt đối không cho phép xảy ra chuyện vong ân phụ nghĩa như vậy, nhìn vẻ mặt của ba mẹ, Giang Mặc Thịnh biết hai người khẳng định là hiểu lầm mới nói: "Ba mẹ, thực lực bây giờ của con còn chưa hoàn toàn hồi phục, con sợ... con không bảo vệ tốt Tiểu Lật Tử."
Nếu có thể, sao anh lại có thể không muốn tuyên bố hôn ước của mình với Tiểu Lật Tử được, anh ước gì ngay bây giờ khiến tất cả người trên thế giới biết Tiểu Lật Tử là vị hôn phu của anh, là của anh. Nhưng nhìn lại cơ thể hiện tại của mình, tuy nội thương đã hồi phục nhưng dị năng hạch vẫn chưa chữa trị xong, độc tố còn chưa giải sạch sẽ, thực lực suy giảm mạnh so với trước kia, hơn nữa Giang gia đang gặp phải rất nhiều nguy hiểm và uy hiếp, nếu lúc này tuôn ra thân phận của nhóc con chỉ sợ sẽ có rất nhiều người đánh chủ ý tới nhóc con mà rất có khả năng anh sẽ không bảo vệ cậu được.
Chờ một chút, chờ thêm một đoạn thời gian nữa, chờ khi cơ thể anh hoàn toàn hồi phục, chờ dị năng hạch của anh chữa trị xong, chờ anh khôi phục đến đỉnh cao thì tất nhiên sẽ cho nhóc con một hôn lễ hoàn hảo.
Anh tin là ngày này sẽ không quá xa.
Sau khi nghe Giang Mặc Thịnh nói xong, Giang Chấn Đào và Kiều Mục Lam trầm mặc suy xét một chút, cảm thấy con trai nói rất có lý, đúng thật bây giờ rất không thích hợp công khai quan hệ của hai đứa nhỏ.
"Được rồi, mẹ đồng ý điều kiện này của con, có điều con cần phải đối xử với Tiểu Lật Tử thật tốt, không được phụ nó." Kiều Mục Lam nghiêm túc cảnh cáo.
Tiểu Lật Tử vì Giang Mặc Thịnh trả giá nhiều ít, Kiều Mục Lam và Giang Chấn Đào đều xem ở trong mắt, có thể nói, nếu không có Tiểu Lật Tử thì Giang Mặc Thịnh và Giang gia chỉ sợ dữ nhiều lành ít.
Du Cẩn Lật là ân nhân lớn nhất của Giang gia, mà họ cũng tuyệt đối sẽ không làm loại người vong ân bội nghĩa này.
"Đời này con chỉ nhận định một mình Tiểu Lật Tử." Giang Mặc Thịnh trịnh trọng hứa hẹn.
Kiều Mục Lam với Giang Chấn Đào cuối cùng mới yên tâm.
Hôm nay, Liên Bang thả xuống một quả bom hạng nặng, nổ cho toàn dân Liên Bang đều náo nhiệt lên.
Khoảng thời gian trước, về tin tức Giang Mặc Thịnh bị thương sắp tử vong truyền khắp nơi, rất nhiều fan và người qua đường sôi nổi chú ý chuyện này.
Sợ không phải là fan của Giang Mặc Thịnh cũng đều biết có một vị kỳ tài quân sự như vậy.
Bởi vậy khi anh bị thương, đặc biệt là vì bảo vệ nhân dân mới bị thương nên vô số người yên lặng chú ý, cầu nguyện, hi vọng anh có thể sớm bình phục.
Nhưng theo thời gian trôi qua, Giang Mặc Thịnh vẫn không lộ diện, ngay cả Giang gia cũng nói năng thận trọng, không nói lời nào, làm không ít quần chúng bắt đầu khủng hoảng, càng gấp gáp muốn biết tin tức cụ thể.
Ở quá khứ, tin tức của Giang Mặc Thịnh lâu lắm mới có một tin, nhưng fan lại không cảm thấy dày vò vì đây là anh hùng của các cô, âm thầm lặng lẽ vì nhân dân làm thật sự, ít nói làm nhiều, chưa bao giờ tranh công.
Nhưng tình hình hiện tại rõ ràng không giống nhau, lúc lời đồn truyền đi dữ dội, nếu nam thần thật sự không bị thương thì quân bộ đã đi ra làm sáng tỏ rồi.
Cho đến khi không ai ra làm sáng tỏ, ngược lại càng như cam chịu, fan tự nhiên là không thể chấp nhận được.
Nhưng tới hôm nay, lúc fan chờ đợi đến tuyệt vọng