"Ngươi chính là tiểu tử mà nha đầu Kiều đề cử?" Đại sư Carmen chậm rãi đặt chén trà của mình xuống , nhìn về phía Du Cẩn Lật, nhìn từ trên xuống dưới.
Đại sư Carmen tuy rằng tóc tai cùng râu mép đã trắng như hoa bạch, mà nếp nhăn trên mặt không nhiều lắm, không giống một ông lão đã qua cái tuổi bảy mươi , cặp mắt kia đặc biệt sắc bén, thời điểm nhìn người có cảm giác như có một con dao cắt ở trên người mình vậy.
"Vâng, đúng, đại sư." Du Cẩn Lật bị hắn nhìn kỹ có chút không dễ chịu, đáp.
"Nghe nói là mới vừa thức tỉnh tinh thần lực? Chỉ có cấp D?" Đại sư Carmen hỏi lần nữa, khẽ nhíu mày, tựa hồ rất không vừa ý.
Hắn thật sự đã dạy rất nhiều học sinh , nhưng xưa nay chưa từng xuất hiện cấp D, quá yếu.
"Đúng thế." Du Cẩn Lật lần thứ hai gật gật đầu.
"Đại sư Carmen , Tiểu lật Tử muốn ghi danh trường quân đội đệ nhất ngành chế thẻ sư , hi vọng ngài có thể chỉ dạy cho cháu nó một chút ." Kiều Mục Lam cười nói.
"Ta biết rồi, tiểu tử này ở lại, ngươi đi về trước đi." Đại sư Carmen hơi không kiên nhẫn , hướng về Kiều Mục Lam phất tay một cái, ra hiệu nàng có thể rời đi .
Kiều Mục Lam cũng biết tính cách của đại sư Carmen , cũng không có đem để ở trong lòng, chỉ là dặn dò với Du Cẩn Lật vài câu, nói cho cậu biết chờ chút học xong nàng sẽ tới đón cậu, xong liền rời đi nơi ở của Carmen .
"Tiểu tử, lại đây rót cho ta chén trà " Đại sư Carmen bình chân như vại mà ngồi ở trên ghế sa lon, không chút khách khí mà sai khiến Du Cẩn Lật.
"Dạ" Du Cẩn Lật cũng không cảm thấy có gì , trái lại nhìn thấy râu bạc của lão gia gia cảm thấy rất thân thiết.
Tại hồi trước chưa hóa hình , cậu ở trong hồ , có một ông Rùa tuổi đã cao , sau khi hoá thành người thì ngoại hình cũng giống như vậy , mà ngoại trừ sự phụ cùng sư huynh của cậu thì ông rùa kia cũng là người cậu thích.
Cho nên, thời điểm nhìn thấy hình người của ông rùa cùng với đại sư Carmen giống nhau , Du Cẩn Lật liền cảm thấy rất thân thiết, liền ngay cả biểu tình của đối phương thối thối cũng không cảm thấy sợ.
Du Cẩn Lật đi tới trước khay trà, nhìn trước mặt bộ công cụ uống trà quen biết , cũng cảm thấy đặc biệt thân thiết.
Phải biết, cậu sau khi đi vào thế giới này, cũng rất ít gặp được công cụ giống lúc trước , không nghĩ tới cư nhiên ở nơi này thấy được một bộ, sao có thể không hưng phấn được .
Du Cẩn Lật thành thục bắt đầu làm nóng ấm chén, đánh thức trà , hãm trà , rót trà, mấy bước làm liền một mạch, động tác như nước chảy mây trôi, không chỉ trôi chảy hơn nữa còn vui tai vui mắt, liền ngay cả đại sư Carmen cũng không khỏi xem đến sửng sốt.
"Đại sư mời uống trà." Du Cẩn Lật đem trà ngon bưng đến trước mặt Carmen.
Carmen lúc này mới đã hoàn hồn lại, thu lại tốt vẻ mặt kinh ngạc, dường như cái người mới sững sờ không phải là mình, sau đó tiếp nhận trà của Du Cẩn Lật . Đầu tiên là đặt ở chóp mũi ngửi một cái, sau đó khẽ nhấp một cái, hương trà lượn lờ.
"Ngươi học các bước pha trà của ai ?" Carmen đại sư hỏi.
Không nghĩ tới bây giờ cư nhiên còn có người trẻ tuổi hiểu được các bước pha trà , phải biết, coi như là tuổi tác của hắn cũng không lớn lắm nếu không cũng đã quên mất những thứ này.
"Là sư phụ của con dạy." Du Cẩn Lật thành thực trả lời.
Sư phụ của Du Cẩn Lật rất thích uống trà, cậu thường thường đi theo bên người sư phụ , lâu dần liền học được.
"Ừm." Đại sư Carmen vừa trở về chỗ trong miệng vẫn còn lưu chút hương trà, vừa thoả mãn gật gật đầu, trên mặt cũng có chút biểu tình nhu hòa.
"Ngươi muốn trở thành chế thẻ sư?" Carmen đại sư nhíu mày hỏi.
"Vâng." Du Cẩn Lật gật đầu đáp.
"Với thực lực của ngươi không thích hợp với chế thẻ sư, quá kém, tốt nhất kịp lúc từ bỏ." Carmen không chút nào khách khí nói.
Tinh thần lực cấp D, coi như ưu tú lắm cũng chỉ có thể chế ra thẻ năng lượng cấp D , bởi đây là giới hạn mà tinh thần lực của chế thẻ sư cấp D làm, coi như tiếp tục cố gắng cũng vô dụng.
Tuy rằng phía dưới cấp D còn có cấp E và F cấp, thế nhưng nói thật, tinh thần lực cấp E và cấp F gần như không, so với người bình thường cũng không khá hơn chút nào.
Có thể tưởng tượng được cấp D là cái thứ tầng gì, người như vậy coi như có trở thành chế thẻ sư, cũng sẽ không có nhiều tiền đồ , chỉ lãng phí thời gian và sức lực, còn không bằng tìm con đường khác .
"Con rất yêu thích chế thẻ sư, con cũng sẽ nỗ lực rèn luyện chính mình , con sẽ chế ra thẻ năng lượng rất lợi hại." Du Cẩn Lật nói thật.
Sư phụ đã từng nói cậu đối với bùa chú rất có thiên phú, học cũng rất nhanh, so với sư huynh còn nhanh hơn đấy, cho nên cậu vẫn luôn rất yêu thích học tập bùa chú .
Thế giới này không có bùa chú , thế nhưng có thẻ năng lượng, cho nên Du Cẩn Lật không muốn từ bỏ.
Hơn nữa, cậu tin tưởng mình sau này sẽ trở nên rất lợi hại.
Carmen hoàn toàn không nghĩ tới Du Cẩn Lật sau khi nghe lời hắn nói lại phản ứng như thế, trong mắt loé lên một chút tán thưởng.
Trước đây có người tìm hắn để phụ đạo chế thẻ, thường sau khi nghe hắn nói như vậy, tâm tình sẽ thay đổi đến cảm thấy mất mát và ủ rũ , thậm chí không có người nào đủ một chút lý lẽ mà cùng hắn biện luận , làm cho hắn rất thất vọng.
Một chút tác động liền nghĩ chuyện mình muốn làm không thể kiên trì, là sẽ không làm tốt chuyện này, hắn càng sẽ không lãng phí thời gian với một con người không kiên định như vậy .
Tuy rằng trước mặt chỉ là tinh thần lực cấp D , nhưng thời điểm khi cậu nói tới chế thẻ thì biểu cảm trở nên thật sáng láng , đã cho thấy cậu rất yêu thích ngành chế thẻ này .
Không quản tương lai cậu có thành tựu ra làm sao, ít nhất bước thứ nhất đã có được sự kiên định .
"Nếu ngươi muốn ở lại học tập, vậy thì đi ra bên ngoài nhổ hết cỏ trong sân cho sạch sẽ." Đại sư Carmen không khách khí chỉ vào cỏ dại bên trong đình viện nói rằng.
"Vâng." Du Cẩn Lật nhớ tới mẹ từng căn dặn cậu phải ngoan ngoãn và nghe lời, vì vậy liền gật gật đầu đáp, sau đó đi tới trong sân, thật sự ngồi xổm xuống bắt đầu nhổ cỏ.
Carmen thấy thế, khóe miệng không khỏi khẽ nhếch lên một cái khó phát hiện ra độ cong.
Thực vật bên trong đình viện* tựa như không có ai quản lý, nghĩ đến cỏ dại phát triển đặc biệt nhiều , cảnh sắc nơi đây so với trang viên thật là khác biệt.
*đình viện : sân trong , sân nhỏ
Trước đây Du Cẩn Lật nhổ cỏ không quá giỏi , mà nếu là đại sư giao nhiệm vụ, cậu sẽ nghiêm túc mà làm .
"Cái người Du thiếu gia kia thật là lợi hại a, đối mặt với đại sư mà mặt không hề biến sắc, ngay cả tôi được đại sư chăm sóc đến lớn , mà dũng khí liếc mắt một cái cũng không có." Một người nhỏ giọng nói với bạn mình , âm thanh xì xào bàn tán truyền vào trong tai Du.
Ngay lúc Du Cẩn Lật nhổ cỏ , theo bản năng ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy mấy người trẻ tuổi tụ tập lại cùng một chỗ nhỏ giọng nói lời này, tựa hồ không có ai chú ý