Nặc Kỳ Anh không khỏi nghi ngờ rằng rốt
cuộc mình có phải là con ruột của mẹ hay không?
Sau khi ăn cơm xong thì cả nhà đều ngồi
uống trà và nói chuyện với nhau.
Mà chủ đề của câu chuyện chính là Nặc Kỳ
Anh và em họ Đồng Thi Nhân.
Em họ Đồng Thi Nhân là một sinh viên đại
học, ba năm nữa là sẽ tốt nghiệp, cũng rất cần
học phí.
Vốn bô Đồng và mẹ Đồng đang kinh doanh
một nhà máy bánh kẹo, nhưng không biết vì lý do
gì mà đột nhiên hai tuần trước lại phá sản, hơn
nữa còn ôm một đống nợ.
Cho nên bây giờ nhà họ Đổng chẳng còn gì
cả, một nghèo hai trắng, nghèo rớt mùng.
Bây giờ Nặc Kỳ Anh mới biết hóa ra dì và
dượng đã ở trong nhà họ Nặc một tuân trời.
Lúc dì và dượng có tiên thì mẹ Nặc vẫn còn
chào đón rất nhiệt tình. Nhưng bây giờ họ không
những không có tiên mà lại còn mắc nợ nên bà ta
rất ghét bỏ.
Đông người nhiều miệng, hai nhà mới ở
chung với nhau một tuần lễ là đã xảy ra mâu
thuẫn liên tục rồi.
Huống chi mẹ Nặc còn là một người vô cùng
chanh chua. Thật ra nói vậy thì có chút hỗn
nhưng sự thật đúng là thế.
Cũng đúng vào lúc này, mẹ Nặc nói ra một bí
mật kinh người!
Mà bí mật này như một bồn máu chó dội
thẳng vào mặt của Nặc Kỳ Anh.
"Thi Nhân mới là con gái ruột của tôi!" Mẹ Nặc
nói vô cùng nghiêm túc.
Mười tám năm trước, hai chị em ruột sinh nở
cùng ngày cùng tháng cùng năm, lại cùng một
phòng sinh.
Mẹ Nặc biết cả hai đều là nữ thì đã dùng tiên
mua chuộc y tá, sau đó nhân lúc em gái mình
đang ngủ say mà đổi con cho nhau.
Cho nên, Nặc Kỳ Anh vốn là Phượng Hoàng
mà lại trở thành một con chim sẻ.
Trở thành chim sẻ thì thôi đi, cô luôn cố gắng
làm việc nhưng lúc nào cũng phải chịu sự ghẻ
lạnh của mẹ Nặc.
Vì cái chuyện đổi con gái này mà bố mẹ hai
bên đều thức trắng đêm không ngủ được.
Cuối cùng chuyện đổi con gái lại đã được bố
mẹ hai bên gật đầu đồng ý.
Nặc Kỳ Anh nở một nụ cười đắc chát. Cuối
cùng cô cũng biết vì sao từ nhỏ đến lớn mẹ Nặc
chỉ thương