Kỳ [email protected] tình còn tới sớm hơn dự tính, hình như Tưởng Thiếu Diễm mới ngủ được vài tiếng đã bị cơn nóng trong người đánh thức.
May mà ngày đầu pheromone chưa xao động dữ dội lắm, cố gắng vẫn có thể chịu đựng được, hắn ngó cửa phòng ngủ, rất tốt, cửa phòng đang mở, tiếp theo chỉ cần đợi ai đó tự nguyện cắn câu.
Hắn chờ khoảng hơn mười phút thì nghe thấy một tràng tiếng bước chân dồn dập từ phòng khách chạy vào.
"Thiếu Diễm à có phải em...!em..." Uông Triết hít thở gấp gáp, tiếng thở ồm ồm rõ mồn một giữa đêm tối.
Tưởng Thiếu Diễm không lên tiếng, nhắm mắt giả vờ ngủ, lông mày nhíu chặt làm ra vẻ ngủ rất khổ sở.
Uông Triết lại đầu giường bật đèn, mùi pheromone ùa vào khoang mũi ngày càng đậm, tim anh đập thình thịch, muốn vuốt phẳng hàng mày nhăn nhó của omega nhà mình nhưng lại băn khoăn lệnh cấm của Tưởng Thiếu Diễm, bàn tay chần chừ không dám chạm.
"Ưm..." Tưởng Thiếu Diễm nói mớ như thể tiếng rên, đượm vẻ trêu ghẹo lười biếng, sau đó hắn hé môi th ở dốc, vô thức li3m môi mình.
Uông Triết nuốt cái ực.
"Thiếu Diễm...!Dậy đi em..." Để an toàn anh vẫn quyết định gọi hắn dậy rồi tính: "Em ổn không? Để anh xem em nào..."
Tưởng Thiếu Diễm mơ mơ màng màng mở hé mắt: "Hửm? Sao thế..."
"Hình như em [email protected] tình rồi, anh xin lỗi, anh lại quên mất...!Bây giờ phải làm sao?" Thời gian này bị lạnh nhạt quá lâu làm anh quên béng việc này, không có chuẩn bị gì, đau đầu nhất là Tưởng Thiếu Diễm vẫn không cho anh động vào người...!
Cuối cùng Tưởng Thiếu Diễm cũng "tỉnh táo", ra chiều khó chịu: "Làm sao cái gì, anh không muốn làm em cơ mà, tránh xa em ra." Ngoài miệng hắn nói vậy nhưng cơ thể ngày càng tỏa nhiều pheromone.
Uông Triết thở gấp nặng nề hơn, luồng nhiệt xộc thẳng xuống bụng dưới.
Kỳ lạ, trước đây khi kỳ [email protected] tình mới chớm anh tự kiềm chế rất giỏi mà nhỉ, hôm nay mùi hương dịu ngọt này có vẻ cực kỳ quyến rũ...!
Chung quy vẫn lo lắng tình trạng sức khỏe của Tưởng Thiếu Diễm, anh buộc lòng phải xin: "Xong kỳ [email protected] tình rồi bọn mình tiếp tục được không? Hoặc là chờ kỳ [email protected] tình kết thúc em phạt anh một tháng nữa cũng được, bây giờ cơ thể em không chịu nổi."
Đáng lẽ Tưởng Thiếu Diễm đã sắp đồng ý, song nghe thấy câu cuối thì lại không chịu thua.
Em không chịu nổi? Đã thế em cho anh xem rốt cuộc ai không chịu nổi trước.
"Không được." Hắn nghiêm giọng: "Anh ra kia cho em, không cho sờ em."
Uông Triết sốt ruột hết sức nhưng lại không biết phải làm sao với hắn, đành ngoan ngoãn ngồi lên sô pha đơn cạnh giường, vẫn không ngừng khuyên nhủ: "Em cứ nhịn như thế hại cơ thể mất, em hãy tin anh, chắc chắn anh sẽ không bỏ xó số ngày chịu phạt còn lại."
Nhưng Tưởng Thiếu Diễm nhắm mắt làm ngơ, mà Uông Triết nói mãi nói mãi cũng hết sức hé răng.
Mùi pheromone omega đậm quá.
Rõ ràng cửa đang mở mà mùi pheromone như xâm chiếm khắp không khí, mỗi lần hít thở đều ngửi thấy mùi hương cám dỗ khiến anh cực kỳ hưng phấn, chừng như bị nhốt trong lồ ng hấp nóng hầm hập, toàn thân thiêu đốt không thôi,