Thù lao mỗi một lần hắn nhiệm vụ cũng là mười viên kiếm tệ, nếu như không phải mấy người kia đều đưa thù lao cho hắn thì hắn cũng sẽ không có nhiều như vậy.
Cho tới bây giờ Sở Lương chưa từng cầm nhiều tiền ở trong tay như vậy.Người nghèo chợt giàu, tất nhiên muốn tiêu phí một trận.Trước tiên hắn tới Đan Đỉnh Đường, mua một hồ lô Tụ Khí Đan, đủ để nuôi búp bê đầu to một thời gian.
Sau đó lại ra cửa xoay trái, đi tới Truyền Kiếm Đường.Truyền Kiếm Đường chưởng quản pháp khí phi kiếm của Thục Sơn, Sở Lương vào cửa, trực tiếp đi tới khu vực chuyên buôn bán kiếm.Tuyệt Trần Kiếm: Phong Thực Cương Thiết làm nguyên liệu chính rèn đúc, mười hai đạo pháp trận minh văn, nhẹ nhàng mau lẹ.
Thao Thiết xuất thành phẩm, 300 kiếm tệ.Băng Sơn Kiếm: Địa Mẫu Tinh Cương làm nguyên liệu chính rèn đúc, mười bốn đạo pháp trận minh văn, dày nặng cứng cỏi.
Xuất thành phẩm từu đúc kiếm sư Tuyên Thành Tử, 500 kiếm tệ.Huyền Âm Kiếm: Thiên Niên Hàn Thiết làm nguyên liệu chính rèn đúc, ba mươi sáu đạo pháp trận minh văn, âm hàn sắc bén.
Xuất thành phẩm không rõ từ ai, 800 kiếm tệ....Giống như có một trận gió thu cuốn lá rơi lướt qua, thổi qua làm lạnh lòng người.Sở Lương đứng trước quầy buôn bán kiếm của Truyền Kiếm Đường, xuất thần.Lúc trước hắn chưa từng tới Truyền Kiếm Đường, đúng là sau khi thấy Kinh Lôi Kiếm của Phương Đình xong mới nảy sinh ý định cũng muốn mua một thanh.Vốn cho rằng mình kiếm được một số tiền phi nghĩa nhỏ, nhưng hoá ra so với giá của những bảo kiếm này thì số tiền đó không có ý nghĩa gì cả.
Sau khi nhìn giá cả, làm sao lại đột nhiên cảm thấy...Phi kiếm vòng tay mà Thục Sơn chế tạo ra dùng cũng rất tốt.Đủ rất nhiều năm.Bình thường thì một đệ tử Thần Ý Cảnh tham gia làm rất nhiều nhiệm vụ, một tháng thu nhập cũng rất khó được một trăm kiếm tệ, còn phải đi chi tiêu các loại khác như pháp khí, đan dược, bùa chú, thần thông...Như thế này thì phải mất bao lâu mới có thể mua được một thanh kiếm đây?Lúc hắn quay người chuẩn bị rời đi, đệ tử chấp sự ở trước quầy đã chú ý tới hắn, nhiệt tình tiến lên đón tiếp.Đây là một nữ đệ tử cao ráo, vẻ mặt tươi cười giữ chặt Sở Lương: “Vị sư đệ này, có ý định mua một thanh phi kiếm cho riêng mình đúng không?""Đúng vậy." Sở Lương gật đầu."Vậy ngươi muốn chọn một thanh như thế nào?" Đệ tử chấp sự hỏi."Ta chỉ tùy tiện xem một chút mà thôi, ta không mua nổi." Sở Lương cũng không cảm thấy xấu hổ, nói ra một cách bình thản."Cũng không nhất định, ngươi nói một chút dự tính của ngươi có bao nhiêu, sư tỷ giúp ngươi tham mưu một chút." Đệ tử chấp sự cười nói."Ta chỉ có 50 kiếm tệ." Sở Lương đáp: "Nhưng theo ta thấy, rẻ nhất cũng phải 300 kiếm tệ...""Ừm..." Vẻ mặt của đệ tử chấp sự xác thực rất khó xử, nhưng