Viết xong tên, Tống Thanh Y ném nửa trang giấy này lên bầu trời, thấy nó quay ba vòng tròn liên tiếp trên không trung, tiếp theo quả nhiên hình như là tìm được phương hướng, một tia sáng rơi xuống, từ cửa sổ bay về ra bên ngoài."Đi theo nó." Tống Thanh Y nói một tiếng, đi theo tia sáng chỉ dẫn, bay ra ngoài cửa sổ cùng với nửa trang giấy kia."Phải có người ở lại canh hắn." Sở Lương chỉ Diêm Tiểu Hổ."Ta làm cho." Lần này Lâm Bắc ngược lại xung phong nhận việc lưu lại.Sở Lương gật đầu, cũng phi thân đuổi theo Tống Thanh Y.Cuối cùng ở tại chỗ chỉ còn lại Diêm Tiểu Hổ và Lâm Bắc hai mặt nhìn nhau.Thoáng trầm mặc một lát, Diêm Tiểu Hổ thật cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Vậy...!Chúng ta nên làm gì bây giờ?”Lâm Bắc suy nghĩ một chút, nói: "Gọi đồ ăn trước đi.”"A?" Diêm Tiểu Hổ ngây người.Chỉ thấy Lâm Bắc dửng dưng ngồi trên ghế: "Sau đó đánh thức các nàng dậy, chúng ta tiếp tục tấu nhạc, tiếp tục xem múa!”"Như thế tốt không?" Diêm Tiểu Hổ gãi gãi đầu: "Ta còn chưa giải trừ nguy hiểm đâu?”"Có ca canh chừng ngươi rồi, ngươi cứ yên tâm đi." Lâm Bắc vỗ vỗ bả vai hắn: "Mặc dù ta thấy ngươi vừa mới gặp chuyện không may… Nhưng chuyện đó cũng không hoàn toàn ngoài ý muốn, ta cũng hy vọng có thể thành công một lần..."....Lời nói chia làm hai đầu.Sở Lương đi theo Tống Thanh Y và nửa trang giấy vàng kia, một đường ngự phong rời khỏi thành, giữa đường còn lên tiếng khen ngợi: "Tống giáo tập, pháp khí này của ngươi rất thuận tiện, chỉ cần biết tên, trên đời này chẳng phải là không ai không tìm được sao?”"Cũng không đến mức, tu vi của ta không đủ, chỉ có thể truy tung phạm vi trong ngoài Yến Giao thành." Tống Thanh Y nói."Vậy cũng rất lợi hại." Sở Lương nói.Tống Thanh Y lại nói: "Nửa trang giấy vàng này là lần này ta ra ngoài làm việc, sư tôn cho ta bảo vật phòng thân, diệu dụng rất nhiều, chỉ là ta còn chưa hoàn toàn nắm giữ được hết.”Sở Lương hơi trầm mặc một chút.Sư tôn của nàng thật tốt, ôi, vì sao ta lại khổ sở chứ?Nhưng mà hắn cũng biết, đây cũng không phải là vấn đề của một mình Đế Nữ Phượng.
Ở Thục Sơn, trừ phi là đệ tử cực kỳ ưu tú hoặc lập được công lớn, nếu không được sư tôn ban thưởng pháp bảo là chuyện rất hiếm lạ.
Cho dù Ngân Kiếm Phong đã thoát khỏi cảnh nghèo khó thì cũng vẫn như vậy.Nhưng thực tế ở tiên môn khác, chính là một chuyện rất bình thường.Suy cho cùng vẫn là do triết lý tông môn khác biệt.Đặc biệt là trong tam giáo, tu giả của Nho giáo còn có chút khác biệt so với hai nhà khác.
Ngoại trừ thần thông tu hành ra, Nho giáo càng coi trọng học vấn và phẩm đức, Quân Tử Đường càng hiểu coi trọng điều này.Với tu vi của Tống Thanh Y, ở những tiên môn còn lại